Hello các phen,
Mình năm nay 31, vừa mới chia tay người yêu đêm qua.
Vào những ngày cuối năm này, mọi thứ đều k được suôn sẻ.
Công việc thì chán, ở cty bị cô lập, ép phải nghỉ. Sếp thì k đuổi, chỉ chờ mình tự giác viết đơn. Mình cũng cố chày cối để nhận cái Tết, xong thì ra Tết cũng nghỉ ( cũng đã tìm đc việc mới nên k lo là sẽ thất nghiệp ngay).
Nhưng quãng thời gian này, đi làm nó chán lắm. Lên cty thì k có việc, thôi thì tranh thủ học thêm mấy thứ cho nhanh hết ngày.
Người yêu sn 99, đang học năm 3.
Thực sự thì lí do cãi nhau nó rất bé, k đáng để chia tay. Nhưng đây là sự dồn nén từ rất lâu r, đến lúc bộc phát thì nó bộc phát thôi.
Mình thì yêu và chiều lắm, k tiếc thứ gì cho ny. Từ lúc yêu nhau, đều đặn 1 tháng du lịch 1 nơi, từ Bắc đến Nam. Lễ tết cũng k thiếu quà, cần gì là có cái đó.
Bản thân nó thì có đi dạy thêm, nhưng tiền để ra thì nó tiết kiệm mua xe máy, laptop, nên chi phí sinh hoạt đều dựa vào mình. Nhưng tháng này, từ công việc, rồi đến giá cả đột nhiên leo thang, mình lại còn phải gánh tiền nhà trọ cho ny nuôi ăn tháng này (chs nhà bố mẹ ny lại k cho tiền tháng này), nên thành ra chi tiêu cũng k đc thoải mái. Mình cân đo đong đếm để nó k phải thiếu thứ gì. Nhưng nó đâu có hiểu điều đó. 2 lần trong tháng này nó nói đến chuyện tiền nong kiểu như : "Tháng này anh tiêu tiền kiểu gì thế? Chưa đến giữa tháng đã hết tiền? Thế này thì sao lấy nhau được..."
Hay như hôm Noel, mình mua tặng nó cái váy, lúc đó thì nói yêu thương, nhưng hôm sau thì nói " Anh ý, em chả hiểu anh. Đầu tháng thì a nói là lo đc cho em tất, nhưng h thì sao? Thế mà anh còn mạnh mồm."
Mình chán đ muốn nói, mình vẫn nhịn vì nó đang ôn thi hết kỳ, nên cố nhịn để nó thi cho xong.
Nhưng thi xong, mình nói lại chuyện đó, thì nó gân cổ lên nói là "em nói thế xong là xong, còn đâu k để bụng. Anh đàn ông mà đi so đo với phụ nữ thế. CÒn anh đừng mong em thay đổi, k có chuyện đó đâu."
Xong nó up story "Tôn thờ chủ nghĩa độc thân".
Mình thấy xong im, chả nói gì, rồi đi ngủ.
Đến nửa đêm, nó nhắn tin bảo mình : "Mai anh sang chỗ chị e, lấy xe cho e. Hôm t3 thì e đi tất niên với bạn, đi với a mất cả vui."
Mình nhắn lại 1 câu : "MÀY CÚT!"
XOng mình xóa mọi thứ và đi ngủ.
H ngồi ở cty, ngẫm lại mà buồn, nhưng trong lòng cũng thấy nhẹ nhõm. Có chăng là chỉ tiếc những gì mình bỏ ra, nhưng bị coi như rác thôi.
Cảm ơn các phen đã đọc những dòng này.
Update : Nó vừa ntin "E cho a cơ hội để quay lại, dù sao e cũng đang ghi nhận những gì mà a đã làm cho e trong thời gian qua."
Mình chốt 1 câu : "Biến, tôi k phải con chó mà ngta đuổi hay gọi lại đều vẫy đuôi. Đừng ghi nhận cái gì cả, bước!"
Xong là nó block mình rồi :">
Update 2 : Nó lại vừa ntin cho e "Vậy anh nhất quyết không chịu quay lại đúng không? Kể cả khi tôi đã hạ thấp mình như thế"
Em : "Tôi nói lần cuối, tôi k phải kẻ ăn mày mà cầu xin cô ban ơn. Cô muốn tôi quay lại mà nói cái giọng như thế thì tự cô biết câu trả lời. Biến!"
Kỳ lạ nhỉ, nó dựa vào đâu mà cho mình ở thế cửa trên thế
Update 3 : Tối nay, fwb cũ hẹn đi cf mời cưới. Nghĩ lại cũng lạ, mình và e nó 3 năm rồi k liên lạc với nhau. Mà sao e nó vẫn giữ sđt mình và mời tha thiết thế
Update 4 : Sorry các fence, đêm qua mệt quá nên ngủ luôn.
Chiều qua tan làm thì mình đi học English, đến 8h30 thì lên Nguyễn Chí Thanh gặp e fwb. Em vẫn như ngày nào, vẫn nụ cười ấy, gương mặt ấy, bờ mông ấy mà năm nào tôi ấy ấy. 2 đứa ngồi trà đá cùng nhau ở cổng trường Luật, hỏi han nhau về tình hình sức khỏe suốt những năm qua. Rồi tự nhiên e ý khóc, và nói : "Em sắp lấy chồng, mà em chỉ nhớ đến anh. Làm sao để bắt đầu lại từ đầu đây anh?"
Mình ngồi im, chẳng biết nói gì, cũng chỉ biết khuyên em nó là hãy tiến về phía trước, em hạnh phúc, và anh cũng sẽ thế. Cô ấy chỉ ngồi đó, nhìn về xa xăm. Rồi sau đó, 2 đứa tạm biệt nhau
Sau đó mới là hồi kịch tính. Mình về phòng con bé kia để lấy nốt đồ đạc của mình (mình cũng có chìa khóa). Lên phòng thấy bừa bộn, bát đũa chưa rửa, laptop để trên bàn, còn con bé thì đi dạy thêm tối. Mình bật cái laptop của nó ở trên bàn, định vào mở vài bài nhạc nghe cho thư giãn và dọn dẹp tí đồ đạc. Thì tình cờ, đập vào mắt mình là đoạn chat của nó với thằng nyc, cno hẹn nhau đi countdown. Đến dòng cuối thì nó nhắn lại là về quê, k đi với thằng này nữa. Ra đây là bạn cấp 3 của nó
(Thằng nyc này thì mình cực ghét)
Tự nhiên lúc đó, nc măt chảy ra, nhưng cảm giác bỗng chốc nhẹ nhõm hơn rất nhiều, k cảm xúc đau, uất, hận gì cả. Mình liền bật nhạc, và đi dọn dẹp.
1 lúc sau con bé về, nó k chào mình, mình cũng thế. Sau nó nhìn thấy cái laptop mở, mặt nó biến sắc r nhìn mình. Mình cũng im lặng và dọn dẹp. Cả 2 k nói với nhau câu nào.
Xong nó hỏi mình : "Anh muốn chia tay thật à?"
Mình (tháo khóa cửa nhà nó, và đặt lên bàn) : "Ừ!"
Và ôm đồ ra cửa.
Nó điên cuồng chạy theo, kéo tay mình lại : "Anh phải tin em, em k có ý gì cả. Chúng ta k thể chia tay theo kiểu này được!"
Mình dứt khoát giựt tay lại, và đi xuống mở cửa lấy xe. Nó chặn cửa k cho mình về, khóc lóc giải thích, van xin : "Anh phải nghe em nói, em với nó không có gì, sao anh không chịu tin em."
Mình nhỏ nhẹ : "Bỏ tay ra, cho tôi về. Cô cút!"
Xong gỡ tay nó ra khỏi tay cầm xe, rồ ga phóng đi. Văng vẳng đằng sau là tiếng gào thét của nó.
Mình ra cổng trường Luật ngồi, nghĩ về những gì vừa xảy ra trong tối nay. 1 người thì sắp lấy chồng rồi mà vẫn tha thiết muốn ở bên mình, 1 kẻ thì nhăm nhe tìm đến thằng nyc...
Tâm sự ngày cuối năm!!!
Tối thứ 5, 19h30 có nồi lẩu ếch ở 83 Tôn Đức Thắng. Fence nào đi được thì qua nhé. SĐT mình : 098 473 1025 :adore: