daquaxa123

New Member
Joined
Jan 8, 2018
Messages
51
Reaction score
6
NickSpamCacModCuTuNhien said:
thím đừng tem làm em ngại:shame::shame: nay vất mày lưu chap ở cty chứ về vợ em nhìn thấy nó bắt dọn nhà cả tuần
 

daquaxa123

New Member
Joined
Jan 8, 2018
Messages
51
Reaction score
6
- nghĩ gì mà xuất thần thế sếp
Tiếng nhỏ Hạnh kéo tôi khỏi hồi ức miên man
- Hả
Tôi giật mình rồi vội cất tấm ảnh vào ngăn kéo
- lại tương tư cô nào hả, hồn vía để đâu đâu không à
- tương tư gì chứ
- lại còn chối mặt ghi rõ rồi đấy
- ờ tương tư sao hả cô, cô không định cho tôi kiếm vợ à
- ai dám quản sếp, tối về cho em đi về nha
- xe em đâu
- nay hư rồi sáng em đi cùng lão khánh giờ lão kêu tối bận tự kiếm phương tiện về haizz thân con gái khổ ghê
Hạnh thở dài nhún vai làm điệu bộ chán nản rồi ngồi phịch xuống ghế
- thôi khỏi giả bộ cô ho lên một tiếng là ối anh ở công ty mình xin nghỉ việc làm xe ôm ý chứ
- ghê chưa nghe sếp nói em thấy mình cũng xó sức quyến rũ lắm ý, hay em thử quyến rũ sếp nha
- thôi khỏi anh già nhưng chưa lẫn đâu dễ bị lừa như mấy cha kia
-Hừ chỉ được cái nói mát là giỏi, mẹ em kêu anh qua ăn cơm luôn đó, bố em nhắc anh suốt
Bố mẹ hạnh đều đã nghỉ hưu, bố hạnh và tôi bất ngờ có nhiều sở thích giống nhau đến lạ. Có lẽ bố Hạnh và tôi đều là người Bắc và có thời gian sinh sống ở bên Nga nên có nhiều điều giống nhau.
- Ờ ờ anh biết rồi lâu ngày không ăn đồ mẹ em nấu rồi
- anh ăn đồ em nấu suốt còn gì, em được chân truyền từ mẹ đấy
- đệ tử thì so sao với sư phụ
- lần sau đi ăn quán
- thôi anh xin cô cơm quán khó nuốt lắm
- thế đừng có dìm em
- rồi rồi anh rút kinh nghiệm
- Ngoan
Nói rồi hạnh nguýt tôi một cái rõ dài rồi mở cửa đi ra để lại cả cái căn phòng yên tĩnh của tôi. Tối hôm đó tan ca là hạnh tót xuống cửa công ty đón đầu tôi như sợ tôi chốn mất
- ủa xe anh đâu mà nay đi ab
- thì vừa rồi tòa nhà kêu hết chỗ để xe cần tiết kiệm không gian nên anh đi ab vừa tiết kiệm không gian vừa hưởng gió trời
- Xạo chắc tối qua nhậu say không lái xe về chứ gì
- trời sao em không ra đường mở sạp bói dạo nhỉ, làm chỗ này uổng tài năng quá
- xùy xùy ai thèm coi bói , em biết anh rõ mà hôm nào đi xe máy là y rằng hôm trước xỉn, cha nội sợ bụi đường hơn em ý
- ai sợ bụi đường gì chứ , em lên đèo đi
- mẹ đánh không đau bằng ngồi sau con gái nha
- kệ ngồi trước em lợi dụng sàm sỡ anh thì sao
- ọe thèm lắm ý đây hở ra là ối anh xin chết nhá hơi đâu mà sàm sỡ cái loại....
- loại gì
- loại quá date như anh ý
Nói rồi hạnh nhảy lên xe tôi ôm cứng lấy tôi
- ê nói không thèm mà hành động gì đó, bỏ ra người ta hiểu nhầm giờ
- ai hiểu nhầm kệ họ anh nên nhớ anh là xe ôm nha, lên xe là phải ôm cho khỏi ngã
- lý luận xuông
Nói rồi tôi kéo ga đi thẳng vì không muốn dừng lại trước của tòa nhà với anh mắt soi mói của người khác rọi vào. Sài gòn giờ tan tầm luôn luôn tắc đường, ánh nắng về chiều chẳng dịu hơn buổi trưa là bao nhiêu, tiếng còi xe, khói bụi ong ong làm tôi cảm thấy nhức đầu nhưng đằng sau hạnh có vẻ đang vui lẩm nhẩm ngân nga bài gì đó mà tôi không nghe rõ lời
- còi xe nghe đã khó chịu cái còi đằng sau nghe còn khó chịu hơn
- ông già kia càu nhàu gì đó
- anh hơn em có 5 tuổi thôi đó
- có 5 tuổi thôi nha già rồi già rồi
- em lo thân mình đi không ít tuổi rồi mà cứ càu nhàu anh già
- nè nè động chạm đến tuổi tác của tui nữa là tui không tha đâu nha
- bà chằn lửa
- nói gì đó ghim rồi nha
Có lẽ đấu khẩu với nhỏ làm tôi tạm quên đi cái mệt mỏi của tắc đường, bỗng đập vào mắt tôi một bóng dáng hớt hải bên kia đường
- ê nhìn gì ngây ra thế anh ngắm gái hả
Nhiều khi tôi sợ cái trực giác của con nhỏ dã man, chỉ mấy câu vu vơ là nhỏ đã biết tôi đang nghĩ gì
- ờ không thấy người quen thôi
- đâu hả
Nhỏ chồm người qua ghé đầu qua vai tôi ngó nghiêng
- nghịch ngồi im không anh cho em cuốc bộ giờ
- anh dám
Nhỏ mím môi rồi dơ dơ nắm đấm đe dọa
- mà nãy anh không biết em hát bài gì à
- thì giọng em với tiếng còi xe giống nhau vậy anh phân biệt sao được
- hứ
Nhỏ buông tay ra khoanh tay trước ngực quay mặt đi ra vẻ hờn dỗi. Đôi khi nhìn điệu bộ hờn dỗi của nhỏ đáng yêu đến lạ.
- anh không nghe thấy thật hả
Dường như nhỏ rất quan tâm đến vấn đề này nên cố gắng gặng hỏi cho bằng được
- anh nói sự thật em không thích nghe mà cứ gặng hỏi nhỉ
- Hứ đồ già hâm, mà em đặt vé rồi đó tối thứ 2 bay
- ừ
Tôi kéo ga, làm nhỏ đang trong tư thế dỗi giật mình ôm chặt lấy eo tôi
- anh muốn chết à, em rơi xuống đường có gì anh chịu trach nhiệm đấy
- gớm có phải hàng fake đâu mà rơi xuống đường sợ vỡ, hay em mới đi phẫu thuật độn mông hả
- á á đồ già dê
- ê không cấu véo nhá đang lái xe đó....
Cả chặng đường về nhà nhỏ hai đứa đấu khẩu không ngừng và hậu quả là cái eo ếch của tôi thêm vài vết bầm tím. Cuối cùng cũng dừng xe trước nhà nhỏ thoát khỏi cuộc tra tấn cấu véo, nhà của nhỏ là một ngôi nhà hai tầng khá rộng rãi ở nơi đất đai chật hẹp này, khoảng trước nhà có một mảnh sân nhỏ nơi đặt dàn phong lan của ba nhỏ và vài cây kiểng nho nhỏ làm nghời ta khi bước vào có cảm giác mả mẻ thoải mái giữa cái thành phố nóng nực này.
- ủa nhà em có khách nè, ai vậy ta
Nhỏ hạnh tò mò nhìn chiếc xe đang đậu ở sân
- má con về nè, anh Tuấn cũng qua ăn ké luôn đó
Nhỏ bước vô nhà đã cất cao giọng thông báo
- cái con nhỏ này, ăn nói kỳ ghê, Tuấn qua hả con vô nhà đi chú đang chờ con qua chơi cờ đó
Mẹ nhỏ bước ra mở cửa rồi tươi cười nói với tôi.
Mẹ nhỏ khá là trẻ so với cái tuổi trên 50, nhìn thoáng qua cứ ngỡ đây là phiên bản lớn tuổi của nhỏ hạnh
- dạ con chào cô, lâu quá không nếm món cô nấu thấy nhớ ghê
- trời cái miệng dẻo quẹo kìa thôi vô nhà đi chú đang chờ đó
- dạ
Tôi đang cởi giày thì tiếng nhỏ hạnh vang lên
- aaaa chị trang, chị về bao giờ thế, sao về việt nam mà im lìm thế
Tôi bước vào thì thấy nhỏ Hạnh đang ôm chầm lấy một người con gái mà hét lên vui sướng , cái cách ăn mừng như trẻ con của nhỏ làm tôi và mẹ nhỏ phì cười
- cái con nhỏ này lớn đầu mà như trẻ con, nhà đang có khách đó giữ ý chút coi
Mẹ nhỏ lên tiếng làm nhỏ và người con gái kia đều quay ra nhìn tôi. Bất chợt tôi khựng người lại , gương mặt ấy, ánh mắt ấy ký ức bỗng ùa về trong tôi........
 
Joined
Sep 27, 2017
Messages
872
Reaction score
0
daquaxa123 said:
- nghĩ gì mà xuất thần thế sếp
Tiếng nhỏ Hạnh kéo tôi khỏi hồi ức miên man
- Hả
Tôi giật mình rồi vội cất tấm ảnh vào ngăn kéo
- lại tương tư cô nào hả, hồn vía để đâu đâu không à
- tương tư gì chứ
- lại còn chối mặt ghi rõ rồi đấy
- ờ tương tư sao hả cô, cô không định cho tôi kiếm vợ à
- ai dám quản sếp, tối về cho em đi về nha
- xe em đâu
- nay hư rồi sáng em đi cùng lão khánh giờ lão kêu tối bận tự kiếm phương tiện về haizz thân con gái khổ ghê
Hạnh thở dài nhún vai làm điệu bộ chán nản rồi ngồi phịch xuống ghế
- thôi khỏi giả bộ cô ho lên một tiếng là ối anh ở công ty mình xin nghỉ việc làm xe ôm ý chứ
- ghê chưa nghe sếp nói em thấy mình cũng xó sức quyến rũ lắm ý, hay em thử quyến rũ sếp nha
- thôi khỏi anh già nhưng chưa lẫn đâu dễ bị lừa như mấy cha kia
-Hừ chỉ được cái nói mát là giỏi, mẹ em kêu anh qua ăn cơm luôn đó, bố em nhắc anh suốt
Bố mẹ hạnh đều đã nghỉ hưu, bố hạnh và tôi bất ngờ có nhiều sở thích giống nhau đến lạ. Có lẽ bố Hạnh và tôi đều là người Bắc và có thời gian sinh sống ở bên Nga nên có nhiều điều giống nhau.
- Ờ ờ anh biết rồi lâu ngày không ăn đồ mẹ em nấu rồi
- anh ăn đồ em nấu suốt còn gì, em được chân truyền từ mẹ đấy
- đệ tử thì so sao với sư phụ
- lần sau đi ăn quán
- thôi anh xin cô cơm quán khó nuốt lắm
- thế đừng có dìm em
- rồi rồi anh rút kinh nghiệm
- Ngoan
Nói rồi hạnh nguýt tôi một cái rõ dài rồi mở cửa đi ra để lại cả cái căn phòng yên tĩnh của tôi. Tối hôm đó tan ca là hạnh tót xuống cửa công ty đón đầu tôi như sợ tôi chốn mất
- ủa xe anh đâu mà nay đi ab
- thì vừa rồi tòa nhà kêu hết chỗ để xe cần tiết kiệm không gian nên anh đi ab vừa tiết kiệm không gian vừa hưởng gió trời
- Xạo chắc tối qua nhậu say không lái xe về chứ gì
- trời sao em không ra đường mở sạp bói dạo nhỉ, làm chỗ này uổng tài năng quá
- xùy xùy ai thèm coi bói , em biết anh rõ mà hôm nào đi xe máy là y rằng hôm trước xỉn, cha nội sợ bụi đường hơn em ý
- ai sợ bụi đường gì chứ , em lên đèo đi
- mẹ đánh không đau bằng ngồi sau con gái nha
- kệ ngồi trước em lợi dụng sàm sỡ anh thì sao
- ọe thèm lắm ý đây hở ra là ối anh xin chết nhá hơi đâu mà sàm sỡ cái loại....
- loại gì
- loại quá date như anh ý
Nói rồi hạnh nhảy lên xe tôi ôm cứng lấy tôi
- ê nói không thèm mà hành động gì đó, bỏ ra người ta hiểu nhầm giờ
- ai hiểu nhầm kệ họ anh nên nhớ anh là xe ôm nha, lên xe là phải ôm cho khỏi ngã
- lý luận xuông
Nói rồi tôi kéo ga đi thẳng vì không muốn dừng lại trước của tòa nhà với anh mắt soi mói của người khác rọi vào. Sài gòn giờ tan tầm luôn luôn tắc đường, ánh nắng về chiều chẳng dịu hơn buổi trưa là bao nhiêu, tiếng còi xe, khói bụi ong ong làm tôi cảm thấy nhức đầu nhưng đằng sau hạnh có vẻ đang vui lẩm nhẩm ngân nga bài gì đó mà tôi không nghe rõ lời
- còi xe nghe đã khó chịu cái còi đằng sau nghe còn khó chịu hơn
- ông già kia càu nhàu gì đó
- anh hơn em có 5 tuổi thôi đó
- có 5 tuổi thôi nha già rồi già rồi
- em lo thân mình đi không ít tuổi rồi mà cứ càu nhàu anh già
- nè nè động chạm đến tuổi tác của tui nữa là tui không tha đâu nha
- bà chằn lửa
- nói gì đó ghim rồi nha
Có lẽ đấu khẩu với nhỏ làm tôi tạm quên đi cái mệt mỏi của tắc đường, bỗng đập vào mắt tôi một bóng dáng hớt hải bên kia đường
- ê nhìn gì ngây ra thế anh ngắm gái hả
Nhiều khi tôi sợ cái trực giác của con nhỏ dã man, chỉ mấy câu vu vơ là nhỏ đã biết tôi đang nghĩ gì
- ờ không thấy người quen thôi
- đâu hả
Nhỏ chồm người qua ghé đầu qua vai tôi ngó nghiêng
- nghịch ngồi im không anh cho em cuốc bộ giờ
- anh dám
Nhỏ mím môi rồi dơ dơ nắm đấm đe dọa
- mà nãy anh không biết em hát bài gì à
- thì giọng em với tiếng còi xe giống nhau vậy anh phân biệt sao được
- hứ
Nhỏ buông tay ra khoanh tay trước ngực quay mặt đi ra vẻ hờn dỗi. Đôi khi nhìn điệu bộ hờn dỗi của nhỏ đáng yêu đến lạ.
- anh không nghe thấy thật hả
Dường như nhỏ rất quan tâm đến vấn đề này nên cố gắng gặng hỏi cho bằng được
- anh nói sự thật em không thích nghe mà cứ gặng hỏi nhỉ
- Hứ đồ già hâm, mà em đặt vé rồi đó tối thứ 2 bay
- ừ
Tôi kéo ga, làm nhỏ đang trong tư thế dỗi giật mình ôm chặt lấy eo tôi
- anh muốn chết à, em rơi xuống đường có gì anh chịu trach nhiệm đấy
- gớm có phải hàng fake đâu mà rơi xuống đường sợ vỡ, hay em mới đi phẫu thuật độn mông hả
- á á đồ già dê
- ê không cấu véo nhá đang lái xe đó....
Cả chặng đường về nhà nhỏ hai đứa đấu khẩu không ngừng và hậu quả là cái eo ếch của tôi thêm vài vết bầm tím. Cuối cùng cũng dừng xe trước nhà nhỏ thoát khỏi cuộc tra tấn cấu véo, nhà của nhỏ là một ngôi nhà hai tầng khá rộng rãi ở nơi đất đai chật hẹp này, khoảng trước nhà có một mảnh sân nhỏ nơi đặt dàn phong lan của ba nhỏ và vài cây kiểng nho nhỏ làm nghời ta khi bước vào có cảm giác mả mẻ thoải mái giữa cái thành phố nóng nực này.
- ủa nhà em có khách nè, ai vậy ta
Nhỏ hạnh tò mò nhìn chiếc xe đang đậu ở sân
- má con về nè, anh Tuấn cũng qua ăn ké luôn đó
Nhỏ bước vô nhà đã cất cao giọng thông báo
- cái con nhỏ này, ăn nói kỳ ghê, Tuấn qua hả con vô nhà đi chú đang chờ con qua chơi cờ đó
Mẹ nhỏ bước ra mở cửa rồi tươi cười nói với tôi.
Mẹ nhỏ khá là trẻ so với cái tuổi trên 50, nhìn thoáng qua cứ ngỡ đây là phiên bản lớn tuổi của nhỏ hạnh
- dạ con chào cô, lâu quá không nếm món cô nấu thấy nhớ ghê
- trời cái miệng dẻo quẹo kìa thôi vô nhà đi chú đang chờ đó
- dạ
Tôi đang cởi giày thì tiếng nhỏ hạnh vang lên
- aaaa chị trang, chị về bao giờ thế, sao về việt nam mà im lìm thế
Tôi bước vào thì thấy nhỏ Hạnh đang ôm chầm lấy một người con gái mà hét lên vui sướng , cái cách ăn mừng như trẻ con của nhỏ làm tôi và mẹ nhỏ phì cười
- cái con nhỏ này lớn đầu mà như trẻ con, nhà đang có khách đó giữ ý chút coi
Mẹ nhỏ lên tiếng làm nhỏ và người con gái kia đều quay ra nhìn tôi. Bất chợt tôi khựng người lại , gương mặt ấy, ánh mắt ấy ký ức bỗng ùa về trong tôi........
:tire::tire::tire:lại táo báo rồi, thím cần ae thông ko:canny:
 
Top