Lời nói đầu:
Mình vừa mới xin được acc 1 thằng bạn thời cấp 3, cũng vì chờ mòn răng cũng không thấy Voz mở lại đăng kí acc (Chán!). Đây đơn giản là nhật ký của mình, là khoảng thời gian bắt đầu với một người. Những suy nghĩ này là của cá nhân, mang tính chủ quan nên anh em ghé qua đọc cho vui thì mình mừng, còn nếu thấy trái tính nhau quá thì.. chúng ta không thuộc về nhau dồi :byebye::byebye:
Tên mình là Hạo, cái tên đầu tiên mà ba mẹ định đặt, nhưng có nhiều lí do khách quan nên chuyển sang tên khác. Mình thì vẫn rất thích vì mỗi lần đọc lên cảm thấy không có sự lạnh lùng, xa cách. Cảm giác khá là thân quen, bình dị.
Cả đời mình cũng muốn mình sống thật bình dị, không làm phiền ai, mọi người hòa nhã, vui vẻ.
Nhưng đời không như mơ =)) nhất là với mình.
Hơn 25 năm trước mình ra đời :beauty:
Lớp 5 đi thi học sinh giỏi vòng Tỉnh bị bà cô chủ nhiệm hắt hủi vì người bà ấy nghĩ là đậu vòng huyện không phải là mình =)).
Lớp 9 khi mà tấm vé đại diện trường đi thi học sinh giỏi gần như nằm chắc trong tay thì chính bà cô dạy Toán lớp 9 phản lại lời hứa với bà cô lớp 8 trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều người. Ngày người ta đi thi mình ở nhà cười hề hề.
Lớp 10 ba mẹ tiễn vào trường nội trú giống như cái tù, del khác tẹo nào. Suốt 3 năm học ấy nhìn lại mình chỉ còn thân với 2 đứa bạn, trong đó có 1 gái 1 trai =))) mình tự kỷ đến thế sao? Hông phải đâu, từ từ kể cho nghe.
Đại học - ngoài những đứa cùng phòng còn giữ liên lạc. Đối với bạn cùng khoa, mình phải tự nhận mình là một cái bóng vô cùng mờ nhạt trong lớp:go:
Ra trường vào công ty người quen của ba làm. Thân được với một bạn, nhưng cũng chính vì bạn ấy khiến bản thân mất trắng thứ gọi là niềm tin. Tình nghĩa hơn 1 năm xem như cát bụi.
Bây giờ? Đang tán 1 em và có ý định ăn đời ở kiếp với ẻm. Tuy là còn quá sớm đối với loại người đa tình như mình, nhưng mình rất có cảm giác với em ấy.
Thôi dài dòng vcl =))
Mà từ giờ mình sẽ xưng là tôi nhé, cho nó "văn học" 1 chút
Mình vừa mới xin được acc 1 thằng bạn thời cấp 3, cũng vì chờ mòn răng cũng không thấy Voz mở lại đăng kí acc (Chán!). Đây đơn giản là nhật ký của mình, là khoảng thời gian bắt đầu với một người. Những suy nghĩ này là của cá nhân, mang tính chủ quan nên anh em ghé qua đọc cho vui thì mình mừng, còn nếu thấy trái tính nhau quá thì.. chúng ta không thuộc về nhau dồi :byebye::byebye:
Tên mình là Hạo, cái tên đầu tiên mà ba mẹ định đặt, nhưng có nhiều lí do khách quan nên chuyển sang tên khác. Mình thì vẫn rất thích vì mỗi lần đọc lên cảm thấy không có sự lạnh lùng, xa cách. Cảm giác khá là thân quen, bình dị.
Cả đời mình cũng muốn mình sống thật bình dị, không làm phiền ai, mọi người hòa nhã, vui vẻ.
Nhưng đời không như mơ =)) nhất là với mình.
Hơn 25 năm trước mình ra đời :beauty:
Lớp 5 đi thi học sinh giỏi vòng Tỉnh bị bà cô chủ nhiệm hắt hủi vì người bà ấy nghĩ là đậu vòng huyện không phải là mình =)).
Lớp 9 khi mà tấm vé đại diện trường đi thi học sinh giỏi gần như nằm chắc trong tay thì chính bà cô dạy Toán lớp 9 phản lại lời hứa với bà cô lớp 8 trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều người. Ngày người ta đi thi mình ở nhà cười hề hề.
Lớp 10 ba mẹ tiễn vào trường nội trú giống như cái tù, del khác tẹo nào. Suốt 3 năm học ấy nhìn lại mình chỉ còn thân với 2 đứa bạn, trong đó có 1 gái 1 trai =))) mình tự kỷ đến thế sao? Hông phải đâu, từ từ kể cho nghe.
Đại học - ngoài những đứa cùng phòng còn giữ liên lạc. Đối với bạn cùng khoa, mình phải tự nhận mình là một cái bóng vô cùng mờ nhạt trong lớp:go:
Ra trường vào công ty người quen của ba làm. Thân được với một bạn, nhưng cũng chính vì bạn ấy khiến bản thân mất trắng thứ gọi là niềm tin. Tình nghĩa hơn 1 năm xem như cát bụi.
Bây giờ? Đang tán 1 em và có ý định ăn đời ở kiếp với ẻm. Tuy là còn quá sớm đối với loại người đa tình như mình, nhưng mình rất có cảm giác với em ấy.
Thôi dài dòng vcl =))
Mà từ giờ mình sẽ xưng là tôi nhé, cho nó "văn học" 1 chút