tôi vẫn giữ cho mình một nhành hoa
nhành hoa ấy ngày xưa Ngạn tặng
dẫu biết rằng cuộc đời không bình lặng
nên cất hoa vào một góc xa xôi
để hôm nay lặng lẽ mình tôi
đã đi quá xa nơi về chốn cũ
giàn thiên lý nào năm xưa nằm ngủ
giữa trưa hè chẳng có ưu tư
chỉ có lần vác thang trèo lên mái ngói
tổ chim nào Ngạn lấy tặng tôi
và mảnh rừng nào năm xưa hái bông dủ dẻ
nào tím hoa sim, tím cả chiều…
ôi lòng tôi còn muốn nói bao điều
muốn nghe lại những bài hát ấy
năm tháng trôi bây giờ tôi đã thấy
mình muốn làm nhành hoa dại ngày xưa…