Mình mới cưới vk mình xong ,trước vk mình cũng đã có nyc yêu 2 năm rồi.Hồi mới yêu cũng hơn nửa năm mình bị bệnh mất ngủ vì chuyện nyc của mình .Vk mình sống ko nội tâm thú thật ko khéo nên đôi khi nói ra những câu vô tình đến quá khứ của em ấy (cả khoản sinh hoạt tình dục ) làm mình tủi thân ,cảm thấy thiệt thòi, và hay lục lọi quá khứ của em ấy tự tay xóa nhưng tin nhắn những coment hay những cái like vk mình dành cho nyc
VK mình cũng hiểu nên khi yêu mình cũng giằn vặt , cảm thấy ko xứng với mình . Mình biết đã là quá khứ , e ý k còn liên lạc gì với nyc nữa ,tự hiểu mình k có quyền trách móc, đay nghiến em ấy nên toàn kiểu tự kỷ ám thị lúc rảnh là nghĩ tới lại bùn tự làm khổ mình mà k tâm sự em.
Dù giờ cưới em là vk mình rồi , biết là e ấy đã 1 lòng với mình và vết thương đó cũng đã lành nhưng thỉnh thoảng vẫn rỉ máu.Chỉ là mình đã chấp nhận ''yêu là khổ'' ,và cảm xúc buồn đó cũng ko quá mãnh liệt như xưa nữa.Nhưng mình tự quyết chỉ cần vk mình trong hiện tại và tương lai có liên lạc tình cảm gì đến nyc thì mình sẽ sẵn sàng bỏ tất cả .Mình đủ giới hạn rồi.
Lấy kinh nghiệm Mình chỉ khuyên bạn thay vì thời gian rảnh rỗi buồn chán thì đi làm gì cho bận đi , vun đắp tình yêu đi và bao dung chuyện cũ của em ý dù đó ko fai lỗi của em. Có câu ''tha thứ ko đồng nghĩa với chuyện quên'' nên bạn k nhất thiết fai cố quên cho khổ đi ,chấp nhận nó đồng hành theo mình ,ko có gì hoàn hảo cả cứ tình cảm lớn dần sẽ nguôi ngoai thôi và nỗi ghen đó sẽ dần bé tí lại .