Trước giờ cũng có nhiều thím inbox hỏi mình về các nhân vật trong chuyện đang làm gì, hay cuộc sống thế nào rồi. Nên tiện đây mình cũng nói luôn để các thím biết, và đỡ tò mò hơn.
Về phần thằng hàng xóm mình thì nó lấy vợ sinh con rồi, và hiện đang đi làm với mình. (Đúng hơn là mình đi làm cho nó
.)
Thằng Thăng thì đang đi học, gấu đẹp, tài chính ổn, nói chung là nó đang sống những ngày tháng đẹp vl của cuộc đời.
Thằng Bằng thì đang kinh doanh cùng gia đình, mà nói đúng hơn thì là đang dần dần kế thừa sự nghiệp của nhà nó rồi, kiểu kiểu giống thằng Hiếu vậy đó.
Thằng Quang thì đang đi học, nhưng mà có vẻ cu cậu dạo này đường tình duyên lận đận lắm hay gì đấy, mà suốt ngày thấy kêu than với hội bọn em, nó cũng hay rủ tụi em đi nhậu, mà do em ít về HN nên thi thoảng mới gặp được.
Thằng Nguyên cũng còn đi học, cậu bé có vẻ vẫn lưu luyến Quỳnh hay gì ấy các thím ạ, mà mỗi năm lại yêu một đứa, nhưng chỉ được hai, ba tháng gì đấy rồi lại đường ai lấy đi cả. Tết này em vừa về góp ý với cậu bé rồi, nếu vẫn còn tình ý với Quỳnh thì nên triển khai ngay đi kẻo lỡ, có gì em quân sư cho cậu bé, thế mà cậu bé cứ ậm ờ, ngáo ngơ cực.
Còn về phần Quỳnh thì như các thím cũng biết rồi đấy, hồi gái đi du học là Quỳnh có người yêu lâu rồi, yêu mãi đến tận gần đợt này thì chẳng hiểu sao đường ai lấy đi, em ngại hỏi lí do nên cũng coi như biết để đấy, vì em không có ý gì với Quỳnh hết, cũng vừa vì cả thằng Nguyên nữa. À quên mất, hiện tại thì Quỳnh đang đi học nha.
Còn hai anh em thằng Đức với cái Linh thì đang còn học lớp 12. Thỉnh thoảng em mới nói chuyện với chúng nó qua fb thôi, nên cũng không rành lắm.
Còn cái Mai thì năm vừa rồi cũng nhập học trên HN rồi, em với nó cũng hay nói chuyện qua lại, thỉnh thoảng em về HN mà nó còn trên đó thì em cũng dẫn nó đi chơi, đậu xanh con bé này tính thoáng cực, cứ bá vai bá cổ, ôm eo, mấy lần em đi cùng nó ngoài đường mà ngại vl. Em bảo thì nó kêu “em gái ôm anh trai là chuyện bình thường”
. À để các thím đỡ mất công thì em nó có người yêu rồi nhé, hai đứa yêu nhau cuối năm lớp 11, người yêu nó với nó cùng quê nên yêu xa mất hơn một năm, còn giờ thì đang học chung trường với nhau rồi, nghe con bé kể em mới biết đấy, mà chuyện tình của tụi nó kể ra thì cũng hay phết đấy các thím ạ
.
Bố mẹ em thì vẫn đi làm bình thường, thỉnh thoảng có gọi điện hỏi thăm em, hoặc là khi nào nhớ em thì cuối tuần rảnh rảnh lại gọi em về HN để gặp, bố mẹ em cũng dễ tính nên chẳng thúc giục hay phàn nàn gì về em cả đâu các thím ạ, hehe.
Còn về phần bố mẹ gái thì cũng đã biết chuyện của em với gái rồi các thím ạ, việc là thế này, để em kể lại cho các thím nghe.
Lần 14/3 năm 2018 vừa rồi em vẫn tặng hoa hồng trắng cho gái như thường, cũng chẳng có ý gì cả đâu các thím ạ, kiểu như thói quen thôi, đến dịp thì làm ấy mà. Lần đấy cái Mai còn đang học lớp 12 nên vẫn sống ở nhà gái, em mua hoa xong đem đến thì gọi nó ra lấy, lúc nhận thì nó có hơi ngạc nhiên vì nó biết chuyện của em và gái rồi mà, xong nó có mời em vào nhà uống nước mà em kêu có việc nên về luôn. Đến chiều tối thì nó nhắn tin fb cho em..
- Anh Hoàng ới ời ơi.. anh đang làm gì đấy ?
- Ơi, anh có làm gì đâu, ngồi nghịch fb tí thôi mà. – Em nhắn lại cho nó.
- Anh đã ăn gì chưa ?
- Đùa, đã đến giờ cơm đâu mà ăn @@?
- Thì em biết rồi nên mới hỏi anh thế, haha.
- Thế tí anh qua đây ăn cơm với em nhớ.
Con bé này hôm nay dở hơi, tự nhiên nhắn tin trêu em mới sợ chứ, nghĩ thế nên em định từ chối, mà đang viết dở câu từ chối thì nó chốt luôn vào mồm em tin này:
- Thôi không trêu anh nữa, hai bác mời anh qua ăn cơm đấy.
Đọc xong mà em hơi đơ ra một chút, vốn dĩ em cũng ngại việc phải gặp hai bác rồi, mà nhất là lại vào thời điểm này nữa chứ, hình như từ hồi gái đi du học đến giờ, em cũng chưa gặp nhị vị thêm lần nào nữa thì phải. Em đang nghĩ cách để từ chối, mà cứ như nó biết ý định của em hay sao ấy, nó liền chốt thêm câu nữa:
- Anh nhất định phải sang đấy, hai bác bảo muốn gặp anh !
Nghĩ nghĩ thêm một hồi thì em cũng đồng ý.
- Ừm, tối anh sang.
- Dạ.
Nói rồi nó gửi cho em cái sticker vẫy tay, còn em thì ngồi thừ ra nhìn cái màn hình máy tính, nghĩ ngợi một hồi.. nghĩ chán chê mê mỏi thì em quyết định mặc kệ, tối nay cứ sang nhà gái một chuyến rồi đến đâu nữa thì đến, dù gì cũng là chuyện đã rồi, chẳng xấu đi được, mà may ra thì có khi lại tốt lên. Nghĩ thế nên em đi mua ít hoa quả để chuẩn bị tối sang nhà gái gặp hai bác.
Mua đồ xong xuôi, tắm rửa kỹ càng, chải chuốt đầu tóc các kiểu ok hết rồi thì em ngồi onl fb đợi đến giờ sang bên đó, vừa đăng nhập vào thì thấy gái nhắn tin đến.. tim tự nhiên lại đập nhanh hơn bình thường một chút. Ấn vào xem thì thấy thời gian nhắn cách đây đã là nửa tiếng trước rồi.
- Anh vẫn còn nhớ ngày tặng em hoa hồng trắng à, cảm ơn anh nhé !
- Ừm, có gì đâu, tại hồi trưa anh có việc đi ngang qua đó nên tiện đường rẽ vào mua ấy mà.
- Dạ, mà chút nữa anh có qua nhà em không ?
- Anh có, thấy cái Mai bảo là hai bác mời mà, nên anh phải sang chứ.
- Hì, em còn sợ là anh ngại nên không muốn sang chứ.
- Anh ngại gì đâu, chỉ là sang ăn bữa cơm với hai bác thôi mà.
Tay thì gõ phím trả lời gái như thế, cơ mà đúng là trong đầu em đang mường tượng ra khung cảnh lát nữa ở nhà gái, thì cũng có chút căng thẳng thật, mà chẳng hiểu nghĩ nghĩ thế nào cái tay ngu ngu của em lại gõ thêm câu nữa..
- Mà hôm nay chắc bác gái cũng thoải mái hơn chứ nhỉ? Em đừng lo.
Má ơi, gõ ra rồi, ấn enter gửi đi luôn rồi.. trời ơi, tôi còn đang tỏ ra kiểu nhắn tin cool ngầu, thế mà lòi đâu ra dòng kia vậy trời ơi trờiii..
Gái thấy em nói thế nên hình như cũng muốn tiếp thêm sức mạnh cho em
- Dạ, thế anh cố gắng nhé, mẹ em vào mấy dịp như này thì vui tính lắm, hihi.
Gái nhắn kèm theo cái sticker cổ vũ.
Khỏi cần nhìn thấy tận mắt, thì em cũng biết chắc rằng bây giờ gái đang vừa đọc tin nhắn vừa cười em rồi, chỉ tại cái tay hại chủ, quê quá trời quê luôn mà.
- Ừm, mà thôi anh chuẩn bị đi đây, lát về nói chuyện sau.
- Dạ, anh cố lên.
Gái lại gửi kèm cái sticker cổ vũ khác như muốn trêu em làm em ngượng quá chừng mà
Nãy mạnh mồm nói là không sao, chứ thật ra khi đứng trước cổng nhà gái bây giờ đây.. em đang run lắm luôn. Hít thở thật sâu rồi em đưa tay lên bấm chuông, đợi vài giây sau thì nghe thấy tiếng dép loạt xoạt ra mở cổng, nhìn vào thì ra là cái Mai.
- Anh Hoàng hả, sao anh đến muộn thế ?
- Anh vào nhà đi, hai bác đang đợi anh nãy giờ luôn đó.
- Hả, thật á ?
Nó nhìn em cười cười rồi gật gật đầu, làm em hơi run, trong đầu em thì đang nghĩ đến việc tìm lí do để quay xe mà đi về luôn rồi đây này các thím ạ. Hình như thấy bộ dạng em thảm lắm hay sao, mà nó lại cười cười rồi nói tiếp.
- Em đùa đấy, haha, nhìn mặt anh buồn cười thế =)).
Mẹ, nghe nó nói xong mà mặt em đúng ngu luôn
, em còn chưa xử tội nó dám bép xép với gái chuyện hôm nay, thế mà nó lại còn dám troll em nữa chứ, thứ con gái gì đâu mất dạy
.
Lườm nguýt nó xong thì em dắt xe vào trong sân, tay cầm túi quà hiên ngang tiến về phía cửa nhà, tuy là người còn run nhưng vẫn phải làm bộ các thím ạ.
Vào trong nhà thì em thấy bác trai đang ngồi xem TV nên nhanh nhảu cúi chào luôn:
- Cháu chào bác ạ !
Bác trai quay ra thấy thế thì cười rồi tiếp lời :
- Hoàng hả, vào đây ngồi uống nước với bác.
- Dạ .
Em vừa ngồi xuống đặt gói quà lên bàn, còn chưa kịp nói gì thêm thì bác trai đưa em cốc nước rồi nói.
- Ơ hay, quà cáp làm gì cầu kỳ thế cháu?
- À dạ, cháu mua ít hoa quả thôi ạ.
- Ừm, lần sau sang đây với bác thì không cần mua gì nữa đâu nhớ.
Em cười cười rồi dạ vâng, nói thì nói thế chứ sang mà không có quà cứ ngại ngại các thím ạ.
Uống ngụm nước rồi em xin phép bác trai vào bếp chào bác gái, vào đến nơi thì thấy bác gái với cái Mai đang làm cơm..
- Cháu chào bác ạ, cháu mới tới.
- Ừm, chào cháu.
Bác gái đang bận làm cơm nên quay ra gật đầu cười mỉm với em rồi lại quay vào làm tiếp, thấy thế nên em lại dạ vâng rồi chạy lên phòng khách ngồi với bác trai tiếp, lần nào gặp mẹ gái em cũng run run hết, dù là lúc nét mặt bác gái cười hay là nghiêm nghị, híc.
- Hoàng này.
- Dạ.
- Lần này lại phải cảm ơn cháu đấy, nay bận quá bác còn chưa mua được hoa cho mẹ nó.
Vừa nói bác vừa cười, vừa rót thêm nước vào chén cho em, thấy thế nên em cũng vui vui mồm đáp lại.
- Ơ, thế bác gái có biết không ạ, mà biết thế thì bác gái có giận dỗi gì bác không ạ ?
Bác trai tự nhiên nghiêm mặt lại rồi trả lời em:
- Có chứ, không giận mới lạ đấy.
- Mà mẹ nó giận thì ghê lắm nhé, trên đường về bác hỏi han mà mặt cứ lạnh tanh, biết ý thế nên bác có dám hỏi han gì nữa đâu.
- Đi qua cửa hàng hoa nào bác cũng đỗ lại vào hỏi mà người ta đều bảo không có hoa, vừa đi vừa lo tối nay bị mẹ nó cắt cơm .
- Thế mà may sao về nhà lại thấy bình hoa của cháu trên bàn đấy chứ. Ôi, tí thì tối nay cả nhà phải nhịn đói, hà hà.
Em biết là bác trai chỉ vui tính nói thế, nhưng mà tự nhiên em lại thấy vui vui các thím ạ
- Dạ, thế lần sau mà cần hoa hồng trắng nữa bác cứ gọi cháu ạ.
- Úi thôi, bác chẳng dám có lần sau nữa đâu.
Nói rồi hai bác cháu cùng nhìn nhau cười, nói chuyện với bác trai thoải mái thật chứ. Ngồi nói chuyện thêm chút nữa thì cái Mai ra mời hai bác cháu vào ăn cơm.
Lần này không có gái ở nhà nên tưởng chừng như em phải tự gắp thức ăn, cơ mà thế nào vào bữa ăn thì em lại được cái Mai với bác trai chăm sóc tận tình cực kì các thím ạ, ngay cả bác gái cũng nhắc em nên ăn nhiều vào một chút, đừng làm khách. Nhờ thế mà khung khí bữa ăn cũng vui vẻ hơn rất nhiều, nếu phải so sánh với mấy lần được ăn cơm cùng hai bác từ trước tới nay, thì lần này là tuyệt nhất.
Ăn uống xong xuôi thì đến tiết mục hội đàm các thím ạ..
Sau khi hỏi han về học hành, công việc, cuộc sống hiện giờ của em thì hai bác cũng đi vào vấn đề chính, là chuyện của em và gái.. (Nói là hai bác thế chứ thật ra là bác gái nói thôi các thím ạ).
- Về chuyện của hai đứa, thì hồi tết Trang nó cũng kể với hai bác rồi..
- Mọi chuyện xảy ra như vậy, là con gái hai bác có lỗi với cháu, hôm nay hai bác mời cháu sang ăn cơm vừa là để xin lỗi, cũng vừa là để cảm ơn cháu.
- Ah.. dạ, cũng không có gì đâu ạ.
- Chuyện như vậy cũng là do cháu không quan tâm được cho Trang nhiều, cũng một phần là lỗi của cháu nữa, nên hai bác cũng đừng trách Trang ạ.
- Ừm, cháu nghĩ vậy thì hai bác cũng thấy thoải mái rồi, cảm ơn cháu !
- Dạ.
Nói xong thì bác gái cười, còn em thì hơi run run, chẳng hiểu sao cứ nói chuyện với bác gái là em lại run các thím ạ
- Anh không có gì muốn nói với Hoàng hả ?
Bác gái quay sang nói với bác trai xong hai bác nhìn nhau cười cười, còn em thì ở đối diện mặt cứ ngơ ra chẳng hiểu gì cả luôn á
- Hoàng !
- Dạ.
- Ra đây với bác chút.
- À, Mai giúp bác chuẩn bị đồ đi rồi mang ra đây nhé.
Em hơi ngơ ra nhìn cái Mai, thấy nó cũng ngơ ra chút, xong lại quay sang nhìn em cười cười, thế là sao ta ?
Bác trai dẫn em ra bộ bàn ghế ngoài vườn đợt nọ, rồi một lát sau em thấy cái Mai bê ra một mâm toàn đồ nhắm với ba chai rượu.. cái cảnh này làm em thấy quen thuộc quá trời luôn các thím ạ.
- Hề hề, nãy ăn cơm có mẹ nó nên uống rượu không tiện ha ?
Nói rồi bác trai rót ra hai chén rượu, bác đưa cho em một chén rồi cụng chén, hai bác cháu cùng uống.
- Chắc cháu cũng hiểu, mẹ nó trông thế thôi nhưng tâm lý lắm, có thể tuy mẹ nó không ủng hộ chuyện tình cảm của hai đứa, nhưng khi biết mọi chuyện xảy ra như vậy thì mẹ nó cũng buồn.
- Hồi nó mới đi, hai bác cũng nghĩ là đợi đến khi cái Trang học xong, thì chuyện của hai đứa, hai bác đều ủng hộ.
- Thế mà mới quay đi quay lại đã như vậy rồi, nên hai bác cũng cảm thấy có lỗi với cháu.
Nghe bác trai nói thế em cũng chỉ biết cười trừ, cụng thêm vài chén nữa thì bác trai lại tiếp lời..
- Cháu còn tình cảm với cái Trang nhà bác không ?
Nghe bác trai hỏi vậy em hơi bất ngờ, vì từ nãy đến giờ em toàn ngồi im rồi cụng chén với bác, hoặc là ngồi cười trừ, nên giờ nghe bác hỏi thẳng vậy em chẳng biết phải làm sao luôn ấy.
- Dạ.. cháu cũng không biết @@.
- Ơ kìa, có là có mà không là không, sao lại không biết ?
- À thì.. dạ.. cháu.. cũng không biết sao ạ.
- Con trai con đứa, phải quyết đoán nên chứ !
Nghe bác trai nói thế mà trong lòng em thấy hơn chùn, không phải vì sợ hay gì cả, mà vì em thấy bác trai nói đúng quá. Nghĩ lại thì thấy mình là đàn ông con trai mà thiếu tự tin thật..
- Dạ vì.. Trang có người yêu mới rồi nên.. cháu cũng..
- Cái thằng này hay nhỉ ?
- Uống rượu thì nhanh nhẹn, chén nào ra chén đấy, mà sao mấy cái chuyện này thì lại kém thế hả ?
Nghe bác trai nói thế mà em cứ ngồi im thít, hôm nay bác trai nói chuyện khác hẳn mọi khi luôn các thím ạ, kiểu như có bá khí ấy
- Nào ! Trả lời bác xem có hay là không, một câu nhất định !?
Nói rồi bác trai cầm chén rượu đưa lên cụng chén với em.. uống xong em hít một hơi thật sâu rồi trả lời..
- Dạ còn.. nhưng…
Thấy em trả lời ngập ngừng nên bác trai chặn ngay, không để em “nhưng nhị” gì cả.
- Không nhưng nhị gì cả, là con trai thì phải quyết đoán, tự tin lên cháu ạ.
- Đã còn thì phải chủ động, mình là con trai mà, không thể cứ ngồi im mà đợi được, phải chủ động chứ ?
- Còn về phần cái Trang, bác biết là nó vẫn còn tình cảm với cháu, không nhiều thì ít.
- Vì đến giờ cháu vẫn là đứa đầu tiên nó mang về giới thiệu với hai bác.
- Ơ… vâng.
Thấy em hơi ngạc nhiên nên bác trai cười rồi tiếp lời..
- Thế nên phải làm gì đi chứ nhỉ?
- Dạ... vâng.
- Ừm, được !. Bác chưa muốn mất bạn rượu này đâu đấy.
Em lại ngồi cười trừ rồi cầm chén rượu lên cụng với bác trai tiếp, cụng đi cụng lại hết đâu tầm hơn hai chai thì em xin phép nốt chén để về, bác trai nhìn nhìn lại rồi bảo.
- Ơ, chỉ tiêu là hết chỗ này cơ mà Hoàng ?
Nghe thế nên em lại im im ngồi cụng chén với bác trai tiếp, trời ơi.. sao còn có nửa chai nữa thôi mà lâu hết quá vậy nè các thím ơi
Ngồi lai dai thêm tầm đâu mất nửa tiếng nữa thì mới giải quyết xong, em mắt nhắm mắt mở đứng lên xin phép bác trai cho về.
Về đến nhà đánh răng, rửa mặt xong em bật máy lên onl fb, vừa vào thì thấy tin nhắn của gái được gửi tới từ bao giờ rồi.
- Hôm nay Hoàng sang nhà em thế nào rồi, bố mẹ em có nói gì không?
Kèm theo cái sticker trông vẻ mặt háo hức lắm.
Thấy gái hỏi thế nên em định kể lại cho gái nghe chuyện bác trai nói với em, cơ mà nghĩ lại thì bây giờ ở bên đấy đang là nửa đêm, chắc gái cũng đi ngủ rồi nên thôi.
Em tắt máy rồi lên giường đi ngủ mà trong người đang có hơi rượu nên nằm vật vỡ mãi chẳng ngủ được, lại ra bật máy lên onl tiếp, trong đầu thì cứ suy nghĩ mãi đến mấy câu mà bác trai nói, tay thì ấn vào fb của gái, rồi lại nghĩ xem có nên kể cho gái hay không, cứ thế ngồi ngắm fb của gái rồi thao thức cả đêm, nghĩ đi nghĩ lại về chuyện hồi tối với bác trai. Mấy lần viết ra câu đầu rồi lại xóa, cuối cùng thì em quyết định nên im lặng, tắt máy rồi đi ngủ
.
Quay lại chuyện của tết này nhé các thím..
Buổi chiều hôm đấy đang ngồi khởi nghiệp với bộ môn liêng thì có điện thoại gọi tới, là của cái Mai.
- Alo, gọi gì đấy? Tốc độ lên anh đang bận.
- Ơ hay, tết nhất có cô em gái gọi mà anh lại thế hả ?
- Thế có gì nào? Nhanh anh đang bận lại còn ?
- Em mới về nhà hai bác nè, tối đi chơi đâu đi anh đi ?
- Ừ để anh xem đã, thế nhớ !
Nói rồi em cúp máy luôn, phàm là mấy cái món khởi nghiệp ngày tết này mà dính vào dăm ba cái đứa con gái là xui vl xui luôn các thím ạ. Y như rằng sau khi em cúp máy là nó lại gọi tới 3,4 cuộc nữa, mà em không nghe, đang chơi là chịu hết.
Sau đấy em lên 8 lên 9 thì bị 9 to nó đè, lên liêng thì bị liêng hơn nó chặt. Cay đóe chịu được.
Sau một buổi chiều khởi nghiệp thất bại, cầm điện thoại lên xem thì lại thấy vài cái tin nhắn nữa của cái Mai..
- Tết nhất làm anh mà chẳng chịu nhường em gì cả thế hả ?
- Tối nay 8h quán cũ !
- Anh mà không ra thì cứ coi chừng cái nhà anh đấy
!
Đậu xanh, con gái con đứa gì ghê gớm thế, mang tiếng làm em mà cứ như chị hai người ta không bằng @@!
Mà thôi nói gì thì nói, cả năm có ngày tết nó mới về một lần nên em cũng ra gặp nó cái cho vui vẻ. Cơm nước, tắm rửa, chải chuốt xong xuôi, 8h kém thì em xách xe chạy qua gặp nó.
Đến nơi em ngó qua chỗ để xe thì đã thấy có xe nó ở đấy rồi, hóa ra nó cũng biết đến trước giờ hẹn để mình đỡ phải chờ, hè hè. Đang bước chân sáo vào quán, vừa tìm vừa nghĩ xem nên trêu nó như nào thì bắt gặp ngay một gương mặt quen thuộc, là gái.
Hai chân liền bị khựng lại, em đứng im đấy nhìn vào chỗ gái đang ngồi, cũng đúng lúc gái ngước ra nhìn thấy em, hai ánh mắt chạm nhau, mất vài giây định thần lại để em đi đến bàn hai chị em gái đang ngồi.
Em ngồi xuống cạnh gái rồi hỏi.
- Ủa, hai chị em đến sớm thế ?
- Xì, tại anh đến muộn ấy.
- Đâu có, anh đến đúng giờ luôn mà !
Nói rồi em rút cái điện thoại ra chìa vào mặt nó.
Thấy thế nên nó bĩu môi nhìn em, còn gái thì ngồi bên cạnh em cười cười. À mà quên, không phải em chủ định ngồi cạnh gái đâu, mà tại chỗ ngồi ở cái bàn này nó oái oăm lắm nhé.
Cái bàn này thì là cái bàn tròn, cơ mà lại chỉ có một cái ghế đôi và một cái ghế đơn, và gái thì đang ngồi ghế đôi còn cái Mai thì ngồi cái ghế đơn, thế nên lúc em đến thì “bất đắc dĩ” phải ngồi chung với gái thôi mà các thím à. Đoán được tâm ý của cái Mai nên em quay ra nhìn đểu nó cái rồi lại quay sang cười với gái một cái để tạo nét.
Hình như nó biết em nhìn đểu nó hay sao ấy, nên nó kêu liền.
- Lì xì của em đâu ?
Móa, nó nói em mới nhớ, lúc trước đi em cũng chuẩn bị cho nó rồi, nhưng mà nghĩ là có một mình nó thôi nên em mang đi có một cái à, giờ nó nhắc em mới giật mình, chẳng lẽ có cả gái ngồi đây mà lại rút ra đưa cho mỗi mình nó thì kì. Thế nên cuối cùng thì em cũng đưa lì xì cho… gái.
- Năm mới tuổi mới, lì xì của em nè.
Nói rồi em chìa ra trước mặt gái.
Hình như gái hơi bất ngờ vì em làm thế nên gái nhìn qua cái Mai rồi lại nhìn em cười..
- Em cảm ơn Hoàng.
Gái đưa tay nhận lấy lì xì rồi quay ra nháy mắt với cái Mai như kiểu để chọc tức nó, còn cái Mai thì cứ ngồi đấy, hết nhìn em rồi lại nhìn gái..
- Ù uôi, hai người.. được đấy nhớ.. ù uôi, lớn rồi còn hùa nhau bắt nạt trẻ con à?
Nói rồi nó dậm dậm chân, tay thì đập đập vào cái gối ôm.. nên cả em với gái đều cười cười trêu nó thêm. Cơ mà sau lúc đấy thì khung khí lại trầm xuống hẳn, ba người hết nhìn nhau nói dăm ba câu bâng quơ rồi lại nhìn cốc nước.
Thấy thế nên cái Mai nó mới mở đường đi trước.
- Ui trời, ngồi với anh chị chán chết, thôi em đi chơi với bạn đây.
- Tí anh Hoàng mang chị Trang về hộ em nhớ.
Nói rồi không kịp để em với gái phản ứng gì cả, nó cầm chìa khóa chạy một mạch ra cửa luôn.
Trời má, cứ nghĩ nó đi rồi thì em với gái sẽ thoải mái hơn, cơ mà khi nó đi xong thì khung khí xung quanh em kiểu như bị bóp nghẹt lại luôn ấy.
Tại em với gái vẫn đang ngồi chung một ghế nhưng em lại chẳng biết nói gì cả, định mở mồm ra nói gì đấy nhưng cứ ngại ngại nên lại thôi, cảm giác ngại ngùng cực kì luôn, còn ngại hơn cả hồi đầu mới tán gái ấy các thím ạ
Sau một hồi như thế thì em chuyển sang ngồi cái ghế đối diện cho nó thoải mái, mà đúng kiểu đổi chỗ, đổi phong thủy hay sao ấy, sang đây ngồi đối diện với gái lại đỡ ngại hơn hẳn lúc nãy ngồi cạnh gái các thím ạ.
- Trang về hôm nào thế ?
- Em về hôm 24, mà em tưởng.. Hoàng biết rồi chứ !?
- Hả.. đâu có đâu.
- Lúc về em có up ảnh fb mà, Hoàng có xem rồi còn gì.
- Hoàng nhấn like thật hay là auto ?
Nói rồi gái cười cười, còn mặt em lúc đấy ngơ ra kiểu đúng ngu luôn. Kiểu em định hỏi câu gì đấy để chữa cháy tình hình, cơ mà hóa ra lại tự đổ mẹ nó nước sôi vào chân mình ấy các thím ạ.
- Hì, em đùa đấy.
- Mà Hoàng dạo này đang làm gì rồi ?
- À thì anh vẫn đi làm cùng thằng Hiếu ấy mà, cũng có gì khác đâu.
- Dạ.
- Thế còn Trang thì bao giờ qua bên đấy ?
- Ra giêng em mới sang lại Hoàng ạ.
- Ừm..
Ngồi nói chuyện thêm chút nữa thì em đưa gái về, mà cũng không hẳn là nói chuyện đâu, chỉ là vài ba câu hỏi han qua lại linh tinh thôi. Tại giữa em với gái khi ngồi nói chuyện với nhau như này vẫn còn nhiều khoảng cách lắm, đơn giản vì là người cũ nên ngoài mấy câu hỏi thăm nhàm chán ra thì cũng chẳng có chuyện gì để nói cả.
Vừa về đến nhà thì cái Mai nó nhắn tin cho em.
- Tết này em sẽ support anh hết mình, nên anh phải cố lên đấy nhớ !!
Thấy nó nhắn thế nên em cũng nhắn lại một tin cho nó vui.
- Ừ, anh cảm ơn support có tâm nhất vbb =))
Một lúc sau thì nó nhắn lại.
- À mà năm nay lớp anh có họp lớp không anh ?
- Có, lớp anh năm nào chẳng họp.
- Thế lớp anh họp mùng mấy hả anh?
- Mùng 6, chủ nhật nè, mà sao thế ?
- Ok anh !
Thế là tối hôm mùng 5 đang ngồi với thằng hàng xóm thì có điện thoại, là của gái các thím ạ.
- Alo, sao thế Trang?
- Hoàng ơi, mai Hoàng có đi họp lớp không ?
- Anh có chứ.
- Vậy mai Hoàng cho em đi nhờ nhé, tại xe em cái Mai nó mượn đi rồi.
- À ừm, vậy sáng mai anh qua.
Tắt máy xong em cười cười, cái Mai này đúng nghịch thật luôn.
Sáng mùng 6 em chạy xe qua đón gái, vì trước lúc qua có nhắn tin trước rồi nên cũng không phải đợi lâu lắm, gái hôm nay mặc áo dài cách tân, đi đôi cao gót 5cm, trang điểm nhè nhẹ, môi tô chút son, má đánh chút phấn hồng thôi mà nhìn cute vãi, sau bao nhiêu năm lòng này ngủ yên mà giờ lại cứ thấy rung rinh, huhu.
Tới nơi thì đám bạn cứ trầm trồ, hết đứa này đến đứa lọ trêu làm em với gái ngại chết được.
- Ú ồi, ghê nha, hai anh chị này ghê nha.
- Ghê gì mà ghê, Trang không có xe nên tao qua đón thôi.
- Ai biết được nào, haha.
Má, đứng đây cho chúng nó trêu thêm tí nữa chắc chết mất, nên em đánh trống lảng liền.
- Ơ mà các bạn đâu hết rồi, gọi tập trung nhanh nhanh rồi còn đi sang nhà thầy cô nữa chứ, tốc độ lên không muộn bây giờ, lần mà lần mần 20 cái tuổi đầu rồi chứ ít à, bla bla..
Sau một tràng văn tế như thế để đánh lạc hướng thì chúng nó mới chịu thôi đấy các thím ạ, đợi thêm một lúc nữa thì lớp em bắt đầu lên đường đi sang nhà thầy cô giáo chúc tết.
Năm nay thì em được tận mắt chứng kiến tài ngoại giao của gái mà năm trước em đã bỏ lỡ các thím ạ. Bình thường đi đâu tụi lớp em nó cũng đùn đẩy nhau đủ các thứ, cơ mà năm nay có gái nên một mình gái lo hết, từ câu chúc tới trò chuyện, chuyện nọ chuyện kia, trên trời dưới biển, cái gì gái cũng nói được hết luôn á, híc.
Sau màn đi chúc tết thầy cô giáo thì đến màn ăn uống, nấu nướng, phần này thì cũng chẳng có gì cả, ngồi ăn thỉnh thoảng vui vui mồm là chúng nó lại đá đểu nhau, cơ mà thâm nhất là lúc chúng nó xếp em với gái ngồi cạnh nhau, làm cả buổi em chẳng ăn được cái mẹ gì vì chúng nó cứ trêu em với gái, còn mồm em thay vì ăn với uống thì lại phải đấu võ mồm với tụi nó. Thế nên phần dọn dẹp như mọi năm em lại trốn tiếp, đang trốn ngoài vườn ngắm cảnh thì gái đi ra hù em.
- Òa !
- Úi, giật mình.
- Anh lại trốn việc chứ gì ?
- Ừ thì lần nào chẳng thế, mà em giỏi thế. Lần nào cũng tìm được anh ?
- Hì, tại anh trốn kém đấy.
Em cười cười rồi đáp lại.
- Anh có trốn em bao giờ đâu.
Thấy em nói thế nên gái cười rồi im lặng luôn..
- Mẹ anh có bảo em về chơi với mẹ anh chưa ?
- Mấy hôm trước lúc em nói chuyện với bác gái, bác gái có nói rồi Hoàng ạ.
- Ừm đấy, thế mà hôm nọ anh về đây, mẹ anh cứ dặn đi dặn lại anh phải chuyển lời cơ.
Gái cười rồi nói tiếp.
- Chắc tại bác gái sợ em quên, hì hì.
- Mà Hoàng này !
- Hả ?
- Anh có định tương lai này làm gì chưa ?
- Làm gì là làm gì cơ Trang ?
- Thì.. là định hướng cho tương lai ấy, Hoàng có thích làm gì hay muốn làm gì không ?
- Anh thì có gì đâu mà phải lo, chắc để sau này rồi tính.
- Ơ mà,.. hình như mẹ anh bảo em chuyển lời đó hả ?
Gái im im rồi lắc lắc đầu..
- Ui trời, chứ còn gì nữa, lần nào về mẹ anh chẳng kêu anh như thế !
- Là bác gái lo cho anh thôi mà.
Em quay ra nhìn gái cười cái xong im luôn, thấy thế nên gái mấy máy môi định nói thêm gì nữa nhưng chắc nghĩ thế nào nên lại thôi.
Đứng được một lúc như thế thì em rủ gái vào trong, không có mỗi hai đứa đứng đây mà tí có đứa nào nhìn thấy lại trêu thì mệt.
Dọn dẹp xong thì đến kèo đi hát hò, mà hát hò cũng chẳng có gì đặc biệt cả các thím ạ. Nên xong xuôi buổi họp lớp thì em đưa gái về, vừa về đến nhà là cái Mai nó lại nhắn tin tới liền..
- Anh ơi hôm nay có gì hay không kể em với ?
- Họp lớp thì làm gì có gì mà hay kể @@?
- Ơ kìa, thế anh với chị Trang không đi lẻ gì à hả ?
- Không, đi họp lớp mà lẻ loi gì ?
- Xì, anh chán thế, mất công em support nhiệt tình thế rồi !!
- Thôi kệ đi em, tới đâu thì tới.
- Anh dở ghê.
Đọc xong tin nhắn em vứt máy đó đi tắm rồi đi nghỉ, đi cả ngày trời, mệt quá trời mệt.
-----
Đáng nhẽ em định up chap mấy hôm trước rồi, cơ mà nghĩ chắc là hôm nay sẽ có chuyện để review thêm, cơ mà không có.
Valentine thì FA có cái gì để mà review đâu cơ chứ, em đúng ngáo mà.
Thôi đăng bài xong em đi ăn đêm với thằng hàng xóm đây, valentine ngồi với nồi lẩu cùng vài ba chén cồn xem ra lại hay, hehe.
Chúc các thím valentine vui vẻ <3 .