các bác đi qua để lại 1 cmt cho em có động lực nhé
buzz.”
- Aloo, anh em nghe rõ trả lời. Sắp đến 20-10. Cánh đàn ông chúng ta họp bàn tỏ chức vài sự kiện cho các chị em phụ nữ. - Thằng Kiều lên tiếng.
- Góp tiền mua hoa, với bánh kem nhé.
- Thằng K với Chính hát nhé? - Thằng Huân bắt đầu ló mặt.
- Quên tao đi mà - Tôi nhắn.
- Oke. - Chính đồng ý luôn.
- Thế tiết mục văn nghệ là K hát Chính đệm guitar nhé. Chốt. - Kiều chính thức đóng lại cuộc họp.
Tôi cũng không tiếp tục tham gia bàn luận thêm, “
dù sao bản thân mình có giọng hát trời phú mà”. Tôi chỉ lặng lẽ chat kín với thằng Huân, kèm những từ ngữ vô cùng thô tục. Nhưng, cuộc sống mà, càng chửi thằng Huân càng thích thú và cười những tràng icon thật khốn nạn.
Kết thúc ngày, tôi ngủ không ngon giấc, tôi vẫn lăng mạ thằng Huân trong suốt cả giấc mơ đêm hôm ấy.