Tổng hợp Truyện lão Hạc Wick - part 1, 2, 3

Noolno

New Member
Joined
Oct 5, 2017
Messages
802
Reaction score
0
Hôm ấy từ trong quán phò ra , tôi gặp một cụ già rất kỳ lạ , tóc tai lòa xòa , đứng nhìn vào quán tẩm quất Lành Mạnh bên kia đường với ánh mắt thèm thuồng , rồi lão dùng mình một cái , đoạn ngoảnh mặt lại , tôi mí nhận ra , ơ Lão Hạc , mấy hôm nay chẳng gặp lão đi hát-ôm , tôi lại đâm ra nhớ , tôi gọi to bảo lão vào quán trà đá trước quán phò , hai ông con làm tí quốc hồn.

Lão Hạc thổi cái mồi rơm , châm đóm , điếu tôi đã thông , thuốc tôi đã nhồi , tôi mời lão hút trước mà lão chẳng nghe.
-Ông giáo hút trước đi, tôi độ này đương bị hở van dạ dày , mồm thối lắm , sợ ông giáo lại không tặp nổi .
Đón đóm của lão .
-Tôi xin cụ...
Và tôi cầm lấy đóm, vo viên một điếu. Tôi rít một hơi xong, thông điếu
rồi mới đặt vào lòng lão. Lão bỏ thuốc, nhưng chưa hút vội.
Lần nào cũng thế , lão chuyên có kiểu hút bi thuốc to như quả cau , tốn tốn là
Lão cầm lấy đóm, gạt tàn, và bảo.
- Có lẽ tôi bán con chó đấy, ông giáo ạ !
Lão đặt xe điếu, hút hơi dài , ém vào trong phổi . Tôi vừa thở khói, vừa gà gà đôi mắt của người say, nhấp cốc chè đặc.
-Khà , phê phê là.
Lão nói thế chứ lòng tôi dửng dưng , lão nói thế đã bao nhiêu lần rồi , lần nào lão cũng hứa bán được con Vàng thì bao tôi mát xa trên Trần Duy Hưng , nhưng tôi đợi quả mát xa của lão đến nhọn cả răng vẫn chửa thấy . Nhưng nhìn lão có vẻ buồn , tôi cũng lặng lẽ , nghĩ đến mấy cuốn băng quý của tôi , độ bị dính phốt trên Thái , tôi bán cơ man là ống kính , máy móc để hành nghề trên trời đất , chỉ để lại nhõn cái ka táp đầy băng quý . Tôi đã nguyện giữ chúng suốt đời, để lưu lại cái
kỷ niệm một thời vụng dại , hăng hái và tin tưởng đầy những say mê đẹp và cao vọng : mỗi lần đút băng vào đầu máy , chưa kịp hiện dòng FBI warning , tôi đã thấy bừng bừng.
Đang nghĩ về những cô Thảo , lão đột nhiên bảo tôi

-Này ! Thằng cháu nhà tôi, đến một năm nay, chẳng có giấy má gì đấy, ông giáo ạ.
Thì ra lão đang nghĩ về thằng con lão , nó đi Nhật đã vài năm trời , độc có lần về thì bế theo con Vàng , bảo lão nuôi hộ , hắn bảo đợi hắn về lấy vợ thì thịt .
Ấy , sự đời là thế , thằng con lão yêu con bé tên Chinh , đôi trẻ yêu nhau lắm , con Chinh cũng mê thằng Bứ Dại nhà lão như điếu đổ , ấy thế mà họ thách cưới cao quá , riêng tiền mặt cũng năm nghìn đồng trum , biết ở cái làng Vãi Đụ này chẳng làm nên trò gì , bố mẹ con Chinh gả nó cho ông Kiều , định cư mãi tận bên Mễ , nghe bảo ông Kiều còn ngang tuổi lão Hạc . Tôi thì chả ưa rì cái thứ ấy , gầy còm , eo có lăm sáu , tướng thì mình dây cây cảnh , rặt một lũ chăm chơi lười làm mí thế phỏng .
Miên man mãi tôi cũng đèo lão về .

Đùng một cái , đoàn phim về làng , bảo con Vàng nhà lão là giống Ba Si , là quốc bảo ở bển chỗ thằng con lão.

Từ ngày biết con Vàng là Ba Si , lão vui hẳn lên . Bảo sao ngày trước, lúc ôm con Vàng về, thằng con lão bảo con chó này sẽ thay đổi vận mệnh đời lão , thay đổi số mệnh bằng một con chó , tôi phỉnh .
Ngẫm lại thì đúng là con Vàng béo tốt thật, khúc nào ra khúc nấy , ba vòng căng đét , lại còn quấn người , bảo ngồi là ngồi , bảo nằm là nằm , bảo thè lưỡi cũng thè lưỡi liếm quanh .
Cái tin con Vàng là chó bên bển truyền xa , truyền gần , ai cũng muốn đến nắn thử , sờ thử cái giống ấy , vì điều ấy lạ quá , cái thức ấy họ chỉ thấy trên băng đĩa , mà phải xem dấu xem diếm , vì ai lại ngồi xem mấy cái con đuổi nhau , cắn nhau hùng hục làm gì , xấu hổ lắm.
Nay được sờ tận tay , day tận v* , đông người đến sờ đến day nên lão Hạc nghĩ ra phải thu tiền chứ không để day free , nát hết chó.
Cứ năm trăm đồng quốc dân một shot day ,ngày ít thì cũng chục shot , nhiều khéo phải dăm ba chục shot , từ ấy lão Hạc lên hương hẳn , không phải kiếm ăn từng bữa , lão sắm sửa đủ cả , nào là dàn vi tính kết nối internet , nào là màn hình bốn ca , những thứ mà đem so với chỗ đĩa lậu của tôi thì như là vàng đem so với cứt . Lão còn tậu thêm được mấy mảnh đất , mấy cái sổ tiết kiệm , lão đinh ninh thằng con lão về thì chẳng phải đi làm nữa , ngày nào cũng hai bố con đi chếch phò , không lo nghĩ . Chẳng ai ngờ lão lại đổi đời bằng một con chó .
Những cái gì quá thì cũng thành hỏng... .000...

Còn tiếp , rảnh viết tiếp
Sao chép ở đâu đó trên fb


Gửi từ Điện thoại siêu nhân Gao đen bằng vozFApp
 

laiminhtuvn

New Member
Joined
Jan 11, 2019
Messages
524
Reaction score
0
vãi
baba yahac


chất quá bác chủ thớt, hóng cực mạnh.

Ah nên save lại đề phòng bị xóa nhé, dạo này mấy mod hơi khó ở.
 

phongvienHall

New Member
Joined
Oct 3, 2017
Messages
497
Reaction score
0
ae phải nghe nhạc này rồi đọc mới hấp dẫn.:shame:( đoạn đầu tiên mình lấy theo mạch truyện ae đã viết nhé. chỉ có 1 số chi tiết lược bỏ đi và thêm vào để dễ mở rộng, và hợp logic)
đám thanh niên hồi sáng chỉ đợi đến nửa đêm liền đột nhập vào nhà lão Hạc. Chúng đập phá nhà lão, đánh đập lão. Cuối cùng, chúng còn thẳng tay giết chết cậu Vàng ngay trước mặt lão.
Nhìn con chó chẳng làm gì nên tội mà bị giết hại, lão lập tức ôm hận trong lòng. Đó chẳng phải đơn thuần chỉ là một con chó, nó là thứ giúp lão đổi đời, là hy vọng của lão, là tương lai của con trai lão.
Lão chẳng muốn làm điều này chút nào, nhưng lão biết là nợ máu phải trả bằng máu, lão không thể cho qua được.
Vậy là sau khi chôn cất cậu Vàng tử tế ngoài cái vườn mà lão đã để dành cho con trai. Lão đi vào nhà, bước xuống căn phòng nhỏ chứa đồ đầy bụi bẩn mà đã lâu không lui tới. Đứng thần người 1 lúc, rồi nhăn mặt quyết tâm, lão giơ cao cái cuốc bổ mạnh xuống sàn, mỗi nhát bổ kèm theo 1 tiếng gào mang theo sự phẫn uất đau lòng.
Vuốt tay đẩy đất ra lão lấy chiếc hòm gỗ cũ kĩ, hít một hơi lão mở hòm ra.Bên trong hòm, 1 khẩu t33(giờ gọi là k54) bóng loáng và vài băng đạn nằm ngay ngắn. Bên cạnh là những đồng tiền Đông Dương vàng chóe.
(lược qua đoạn uống rượu với ông giáo và đoạn ak, lão phải cầm súng ngắn mới đúng chất wick, và lại k54 thời đó đã xuất hiện)

Lúc này cậu Bá cùng đám gia nô đã về đến nhà, cười nói tíu tít. Cụ Bá Kiến chợp mắt được vài giấc bị đánh thức bởi tiếng ồn ào. Cụ nhíu mày so dép cầm ba toong bước ra, chỉ thẳng mặt đám gia nô cùng cậu Bá chửi đổng lên: "Gà còn chưa gáy mà chúng mày đã ầm ĩ cả cái làng này rồi ! Thằng Khảnh, mày đi đâu mà canh 3 mới mò về hả ?".
Cậu Bá Khảnh biết cụ Bá Kiến thương cậu nhất vì cậu là độc đinh nên chẳng sợ gì cả, nói hoạch toẹt ra hết: "Có lão khọm già ở cuối làng Vũ Đại nuôi được con chó Nhật, tôi hỏi mua mà lão không bán còn xấc láo nên tôi vừa dần cho lão một trận, tiện thể xiên luôn con khuyển của lão rồi !".
Mặt cụ Bá Kiến tái nhợt đi, 2 mắt long sòng sọc, tay run rơi cả cái ba toong. "Ra lò gạch gọi ngay thằng Chí về đây cho tao!" cụ Bá quát.
Bọn gia nô chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nhìn điệu bộ thất thần của cụ Bá Kiến, chúng chạy đi ngay. Cậu Bá Khảnh không hiểu nổi bố cậu đang sợ cái gì. Mỗi lần có tranh chấp hay đi thu nợ lớn thì bố cậu mới tìm đến thằng bất cần Chí Phèo. Hắn chỉ cần con gà với cút rượi là có thể liều mạng chặt ngón tay hay cắt chân con nợ, rạch mặt chém giết là nghề của hắn. Ngoài những việc đó ra, tuyệt nhiên bố cậu không giao du gì với Chí. Nay cho gọi Chí Phèo ắt hẳn cậu đã gây ra đại sự.
"Có mỗi lão già ngắc ngoải thôi mà sao cụ lại phải gọi anh Chí, con giải quyết xong rồi mà !" Cậu Bá Khảnh hỏi.
"Giải quyết xong rồi à ? Mày gây chuyện lớn rồi đấy. Mày có biết trước thời của thằng Chí Phèo thì ai là người giúp tao đi cướp ruộng không ?" cụ Bá trợn mắt nói.
'' Có phải là Ộng ba bị ? Nhưng con nghe nói đã chết rồi mà ? Vả lại cái lão già khọm kia thì có gì mà cụ phải sợ thế, tôi đánh vài trận cũng thừa sống thiếu chết rồi kia mà !!!
'' Ông ba bị là kẻ mà lão Hạc đã giết, khi đó hắn muốn giải nghệ, tao đã giao cho hắn 1 nhiệm vụ không thể thực hiện được, và hắn đã làm được. lão khọm già mày đánh cùng con chó mày giết hôm nay ... Là của lão ... Lão Hạc , còn được biết đến với tên gọi ''Baba YaHac''.
'' Nhưng hắn chỉ là 1 kẻ ốm yếu, cụ hãy để tôi đi làm nốt phần còn lại mà tôi đã bắt đầu!''. Bá khảnh la lối trong sự khó hiểu...
'' Bốp''-1 cú tát trời giáng của Bá Kiến. Lão gằn giọng: '' Tao đã tận mắt chứng kiến cái thằng ốm yếu mà mày nói giết chết 3 thằng Tây lông cao to chỉ với một cái đũa, 1 cái con mẹ nó đũa. Lão Hạc là 1 người luôn tập trung, giữ lời và kiên định.Mày sẽ chẳng thể làm được gì đâu! ''
Bá Kiến nặng nề gọi quản gia:
'' gọi bọn đầy tớ, trông điền đến đây !''
lão quản gia mặt dò hỏi:
'' bao nhiêu ông? "
Bá kiến ánh nhìn xa xăm:
'' tất cả''

Tối đen như mực, 1 đoàn người cầm AK, rìu, rựa lặng lẽ đi đến nhà lão Hạc. Gần chục gã lực điền đứng trước căn nhà đìu hiu im ắng. chúng bắt đầu tách ra bao vây lấy căn nhà, cẩn thận áp sát vào.
Lão Hạc đứng trước cái gương đồng méo mó và ánh đèn tù mù từ cái đèn dầu hỏa, ánh mắt đầy sự hận thù ẩn trên khuôn mặt đầy đau khổ. Lão từ từ khoác chiếc áo cũ kĩ, che đi dòng chữ trên lưng '' MAY MẮN LUÔN ĐI KÈM LÒNG GAN DẠ''. Với tay vặn tắt cái đèn dầu hỏa, đưa cả căn nhà vào sự u tối, lão bắt đầu cuộc săn.
Khuya đó, làng Vũ Đại không còn yên bình như ngày xưa. Phát súng K54 đanh thép vang lên báo hiệu cuộc chiến bắt đầu.
'' đoàng, đoàng, đoàng''- những phát bắn dứt khoát đầy chuẩn xác nhắm thẳng vào đầu của lũ đầy tớ, không còn bóng dáng của lão Hạc mê rượu hay ngồi nhậu nơi cây đa đầu đình với ông Gíao,hay người thường cười hiền lành hay dắt cậu Vàng đi vòng vòng cho lũ trẻ ngắm, giờ đây chỉ còn Baba YaHac.
'' cạch ''- khẩu súng hết đạn, lão vứt khẩu súng, nhanh nhẹn không hề giống cái tuổi của mình, nhẩy vào tên lực điền, bằng 1 chiêu gõ vào yết hầu, khiến hắn phải ôm cổ họng, và kết thúc bằng 1 đòn bẻ cổ đầy kĩ thuật.
Thi thoảng vang lên những tiếng la hét, những phát đạn ak vu vơ, tiếng đổ vỡ của đống đồ trong nhà. Tuyệt nhiên cả làng Vũ Đại đều im lặng, chỉ có âm thanh phát ra ở căn nhà ấy,căn nhà của Lão Hạc, của Baba YaHac.
Cuộc chiến kết thúc nhanh chóng như cái cách nó bắt đầu.căn nhà trở về sự tĩnh mịch đầy chết chóc.
''Lão Hạc có nhà không?''- tiếng trưởng làng vang lên rụt rè,sợ hãi. Ánh mắt gã chăm chăm nhìn vào căn nhà như có tử thần đang nhìn ra, tấm lưng áo đã ướt đẫm.
cánh cửa nhà kẽo kẹt mở cửa, lão Hạc mở cửa, cả người đầy máu cũng không biết là của lão, hay là cái lũ đang nằm trong kia. Khuôn mặt bình thường hiền hòa là thế, trong cái ánh lửa tù mù từ cây đuốc,dính chút máu và vết thương trở nên dữ tơn như của thần chết.
'' Chào trưởng làng''- Lão liếc nhìn gã trưởng làng, tay phải giấu sau lưng lăm lăm cái rựa, chỉ cần 1 động tĩnh nào đó khác thường là sẵn sàng bổ vào đầu hắn.
'' À, tôi thấy nhà Lão có tiếng ồn, có chuyện gì cần tôi giúp không? ''- Lão trưởng làng liếc vào trong căn nhà, dù tối nhưng lão cũng thấy vài cái xác nằm trong nhà, có cái còn nguyên cái liềm dính trên đầu.
'' không có gì đâu,chỉ sắp xếp 1 vài thứ ''- lão Hạc lạnh lùng trả lời.
dù sợ hãi nhưng sự tò mò lại lớn hơn cả sự sợ hãi của lão trưởng làng. Nuốt nước bọt đánh ực 1 cái lão thận trọng hỏi :'' lão Hạc..... à....ờ lão trở lại làm việc rồi à?''.
'' Trưởng làng ngủ ngon''- nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại, Lão Hạc ngồi bệt xuống sàn nhà, nhìn đống xác và lẩm nhẩm bài hát cũ:
- Từ đầm lầy...... ông Ba Bị sẽ đến đây.... và bắt những đứa... trẻ... hư.....

tu bi còn ti niu
 

hoadainhanna

New Member
Joined
Oct 5, 2017
Messages
104
Reaction score
0
phongvienHall said:
ae phải nghe nhạc này rồi đọc mới hấp dẫn.:shame:( đoạn đầu tiên mình lấy theo mạch truyện ae đã viết nhé. chỉ có 1 số chi tiết lược bỏ đi và thêm vào để dễ mở rộng, và hợp logic)
đám thanh niên hồi sáng chỉ đợi đến nửa đêm liền đột nhập vào nhà lão Hạc. Chúng đập phá nhà lão, đánh đập lão. Cuối cùng, chúng còn thẳng tay giết chết cậu Vàng ngay trước mặt lão.
Nhìn con chó chẳng làm gì nên tội mà bị giết hại, lão lập tức ôm hận trong lòng. Đó chẳng phải đơn thuần chỉ là một con chó, nó là thứ giúp lão đổi đời, là hy vọng của lão, là tương lai của con trai lão.
Lão chẳng muốn làm điều này chút nào, nhưng lão biết là nợ máu phải trả bằng máu, lão không thể cho qua được.
Vậy là sau khi chôn cất cậu Vàng tử tế ngoài cái vườn mà lão đã để dành cho con trai. Lão đi vào nhà, bước xuống căn phòng nhỏ chứa đồ đầy bụi bẩn mà đã lâu không lui tới. Đứng thần người 1 lúc, rồi nhăn mặt quyết tâm, lão giơ cao cái cuốc bổ mạnh xuống sàn, mỗi nhát bổ kèm theo 1 tiếng gào mang theo sự phẫn uất đau lòng.
Vuốt tay đẩy đất ra lão lấy chiếc hòm gỗ cũ kĩ, hít một hơi lão mở hòm ra.Bên trong hòm, 1 khẩu t33(giờ gọi là k54) bóng loáng và vài băng đạn nằm ngay ngắn. Bên cạnh là những đồng tiền Đông Dương vàng chóe.
(lược qua đoạn uống rượu với ông giáo và đoạn ak, lão phải cầm súng ngắn mới đúng chất wick, và lại k54 thời đó đã xuất hiện)

Lúc này cậu Bá cùng đám gia nô đã về đến nhà, cười nói tíu tít. Cụ Bá Kiến chợp mắt được vài giấc bị đánh thức bởi tiếng ồn ào. Cụ nhíu mày so dép cầm ba toong bước ra, chỉ thẳng mặt đám gia nô cùng cậu Bá chửi đổng lên: "Gà còn chưa gáy mà chúng mày đã ầm ĩ cả cái làng này rồi ! Thằng Khảnh, mày đi đâu mà canh 3 mới mò về hả ?".
Cậu Bá Khảnh biết cụ Bá Kiến thương cậu nhất vì cậu là độc đinh nên chẳng sợ gì cả, nói hoạch toẹt ra hết: "Có lão khọm già ở cuối làng Vũ Đại nuôi được con chó Nhật, tôi hỏi mua mà lão không bán còn xấc láo nên tôi vừa dần cho lão một trận, tiện thể xiên luôn con khuyển của lão rồi !".
Mặt cụ Bá Kiến tái nhợt đi, 2 mắt long sòng sọc, tay run rơi cả cái ba toong. "Ra lò gạch gọi ngay thằng Chí về đây cho tao!" cụ Bá quát.
Bọn gia nô chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nhìn điệu bộ thất thần của cụ Bá Kiến, chúng chạy đi ngay. Cậu Bá Khảnh không hiểu nổi bố cậu đang sợ cái gì. Mỗi lần có tranh chấp hay đi thu nợ lớn thì bố cậu mới tìm đến thằng bất cần Chí Phèo. Hắn chỉ cần con gà với cút rượi là có thể liều mạng chặt ngón tay hay cắt chân con nợ, rạch mặt chém giết là nghề của hắn. Ngoài những việc đó ra, tuyệt nhiên bố cậu không giao du gì với Chí. Nay cho gọi Chí Phèo ắt hẳn cậu đã gây ra đại sự.
"Có mỗi lão già ngắc ngoải thôi mà sao cụ lại phải gọi anh Chí, con giải quyết xong rồi mà !" Cậu Bá Khảnh hỏi.
"Giải quyết xong rồi à ? Mày gây chuyện lớn rồi đấy. Mày có biết trước thời của thằng Chí Phèo thì ai là người giúp tao đi cướp ruộng không ?" cụ Bá trợn mắt nói.
'' Có phải là Ộng ba bị ? Nhưng con nghe nói đã chết rồi mà ? Vả lại cái lão già khọm kia thì có gì mà cụ phải sợ thế, tôi đánh vài trận cũng thừa sống thiếu chết rồi kia mà !!!
'' Ông ba bị là kẻ mà lão Hạc đã giết, khi đó hắn muốn giải nghệ, tao đã giao cho hắn 1 nhiệm vụ không thể thực hiện được, và hắn đã làm được. lão khọm già mày đánh cùng con chó mày giết hôm nay ... Là của lão ... Lão Hạc , còn được biết đến với tên gọi ''Baba YaHac''.
'' Nhưng hắn chỉ là 1 kẻ ốm yếu, cụ hãy để tôi đi làm nốt phần còn lại mà tôi đã bắt đầu!''. Bá khảnh la lối trong sự khó hiểu...
'' Bốp''-1 cú tát trời giáng của Bá Kiến. Lão gằn giọng: '' Tao đã tận mắt chứng kiến cái thằng ốm yếu mà mày nói giết chết 3 thằng Tây lông cao to chỉ với một cái đũa, 1 cái con mẹ nó đũa. Lão Hạc là 1 người luôn tập trung, giữ lời và kiên định.Mày sẽ chẳng thể làm được gì đâu! ''
Bá Kiến nặng nề gọi quản gia:
'' gọi bọn đầy tớ, trông điền đến đây !''
lão quản gia mặt dò hỏi:
'' bao nhiêu ông? "
Bá kiến ánh nhìn xa xăm:
'' tất cả''

Tối đen như mực, 1 đoàn người cầm AK, rìu, rựa lặng lẽ đi đến nhà lão Hạc. Gần chục gã lực điền đứng trước căn nhà đìu hiu im ắng. chúng bắt đầu tách ra bao vây lấy căn nhà, cẩn thận áp sát vào.
Lão Hạc đứng trước cái gương đồng méo mó và ánh đèn tù mù từ cái đèn dầu hỏa, ánh mắt đầy sự hận thù ẩn trên khuôn mặt đầy đau khổ. Lão từ từ khoác chiếc áo cũ kĩ, che đi dòng chữ trên lưng '' MAY MẮN LUÔN ĐI KÈM LÒNG GAN DẠ''. Với tay vặn tắt cái đèn dầu hỏa, đưa cả căn nhà vào sự u tối, lão bắt đầu cuộc săn.
Khuya đó, làng Vũ Đại không còn yên bình như ngày xưa. Phát súng K54 đanh thép vang lên báo hiệu cuộc chiến bắt đầu.
'' đoàng, đoàng, đoàng''- những phát bắn dứt khoát đầy chuẩn xác nhắm thẳng vào đầu của lũ đầy tớ, không còn bóng dáng của lão Hạc mê rượu hay ngồi nhậu nơi cây đa đầu đình với ông Gíao,hay người thường cười hiền lành hay dắt cậu Vàng đi vòng vòng cho lũ trẻ ngắm, giờ đây chỉ còn Baba YaHac.
'' cạch ''- khẩu súng hết đạn, lão vứt khẩu súng, nhanh nhẹn không hề giống cái tuổi của mình, nhẩy vào tên lực điền, bằng 1 chiêu gõ vào yết hầu, khiến hắn phải ôm cổ họng, và kết thúc bằng 1 đòn bẻ cổ đầy kĩ thuật.
Thi thoảng vang lên những tiếng la hét, những phát đạn ak vu vơ, tiếng đổ vỡ của đống đồ trong nhà. Tuyệt nhiên cả làng Vũ Đại đều im lặng, chỉ có âm thanh phát ra ở căn nhà ấy,căn nhà của Lão Hạc, của Baba YaHac.
Cuộc chiến kết thúc nhanh chóng như cái cách nó bắt đầu.căn nhà trở về sự tĩnh mịch đầy chết chóc.
''Lão Hạc có nhà không?''- tiếng trưởng làng vang lên rụt rè,sợ hãi. Ánh mắt gã chăm chăm nhìn vào căn nhà như có tử thần đang nhìn ra, tấm lưng áo đã ướt đẫm.
cánh cửa nhà kẽo kẹt mở cửa, lão Hạc mở cửa, cả người đầy máu cũng không biết là của lão, hay là cái lũ đang nằm trong kia. Khuôn mặt bình thường hiền hòa là thế, trong cái ánh lửa tù mù từ cây đuốc,dính chút máu và vết thương trở nên dữ tơn như của thần chết.
'' Chào trưởng làng''- Lão liếc nhìn gã trưởng làng, tay phải giấu sau lưng lăm lăm cái rựa, chỉ cần 1 động tĩnh nào đó khác thường là sẵn sàng bổ vào đầu hắn.
'' À, tôi thấy nhà Lão có tiếng ồn, có chuyện gì cần tôi giúp không? ''- Lão trưởng làng liếc vào trong căn nhà, dù tối nhưng lão cũng thấy vài cái xác nằm trong nhà, có cái còn nguyên cái liềm dính trên đầu.
'' không có gì đâu,chỉ sắp xếp 1 vài thứ ''- lão Hạc lạnh lùng trả lời.
dù sợ hãi nhưng sự tò mò lại lớn hơn cả sự sợ hãi của lão trưởng làng. Nuốt nước bọt đánh ực 1 cái lão thận trọng hỏi :'' lão Hạc..... à....ờ lão trở lại làm việc rồi à?''.
'' Trưởng làng ngủ ngon''- nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại, Lão Hạc ngồi bệt xuống sàn nhà, nhìn đống xác và lẩm nhẩm bài hát cũ:
- Từ đầm lầy...... ông Ba Bị sẽ đến đây.... và bắt những đứa... trẻ... hư.....

tu bi còn ti niu
:gach::gach::gach:
đã update vào post #1 cho thím. Đa tạ
 

kelamat

New Member
Joined
Sep 29, 2018
Messages
261
Reaction score
0
Cuốn vl, nếu ra được bộ điện ảnh như này nhỉ
Phá kỷ lục phòng vé mất

Gửi từ Xiaomi MI 8 SE bằng vozFApp
 
Top