KhungLongTaiTho
New Member
- Joined
- Sep 28, 2017
- Messages
- 3,791
- Reaction score
- 2
Vl các bác ngồi viết tiếp thật à?

:gach::gach::gach:phongvienHall said:ae phải nghe nhạc này rồi đọc mới hấp dẫn.:shameđoạn đầu tiên mình lấy theo mạch truyện ae đã viết nhé. chỉ có 1 số chi tiết lược bỏ đi và thêm vào để dễ mở rộng, và hợp logic)
đám thanh niên hồi sáng chỉ đợi đến nửa đêm liền đột nhập vào nhà lão Hạc. Chúng đập phá nhà lão, đánh đập lão. Cuối cùng, chúng còn thẳng tay giết chết cậu Vàng ngay trước mặt lão.
Nhìn con chó chẳng làm gì nên tội mà bị giết hại, lão lập tức ôm hận trong lòng. Đó chẳng phải đơn thuần chỉ là một con chó, nó là thứ giúp lão đổi đời, là hy vọng của lão, là tương lai của con trai lão.
Lão chẳng muốn làm điều này chút nào, nhưng lão biết là nợ máu phải trả bằng máu, lão không thể cho qua được.
Vậy là sau khi chôn cất cậu Vàng tử tế ngoài cái vườn mà lão đã để dành cho con trai. Lão đi vào nhà, bước xuống căn phòng nhỏ chứa đồ đầy bụi bẩn mà đã lâu không lui tới. Đứng thần người 1 lúc, rồi nhăn mặt quyết tâm, lão giơ cao cái cuốc bổ mạnh xuống sàn, mỗi nhát bổ kèm theo 1 tiếng gào mang theo sự phẫn uất đau lòng.
Vuốt tay đẩy đất ra lão lấy chiếc hòm gỗ cũ kĩ, hít một hơi lão mở hòm ra.Bên trong hòm, 1 khẩu t33(giờ gọi là k54) bóng loáng và vài băng đạn nằm ngay ngắn. Bên cạnh là những đồng tiền Đông Dương vàng chóe.
(lược qua đoạn uống rượu với ông giáo và đoạn ak, lão phải cầm súng ngắn mới đúng chất wick, và lại k54 thời đó đã xuất hiện)
Lúc này cậu Bá cùng đám gia nô đã về đến nhà, cười nói tíu tít. Cụ Bá Kiến chợp mắt được vài giấc bị đánh thức bởi tiếng ồn ào. Cụ nhíu mày so dép cầm ba toong bước ra, chỉ thẳng mặt đám gia nô cùng cậu Bá chửi đổng lên: "Gà còn chưa gáy mà chúng mày đã ầm ĩ cả cái làng này rồi ! Thằng Khảnh, mày đi đâu mà canh 3 mới mò về hả ?".
Cậu Bá Khảnh biết cụ Bá Kiến thương cậu nhất vì cậu là độc đinh nên chẳng sợ gì cả, nói hoạch toẹt ra hết: "Có lão khọm già ở cuối làng Vũ Đại nuôi được con chó Nhật, tôi hỏi mua mà lão không bán còn xấc láo nên tôi vừa dần cho lão một trận, tiện thể xiên luôn con khuyển của lão rồi !".
Mặt cụ Bá Kiến tái nhợt đi, 2 mắt long sòng sọc, tay run rơi cả cái ba toong. "Ra lò gạch gọi ngay thằng Chí về đây cho tao!" cụ Bá quát.
Bọn gia nô chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nhìn điệu bộ thất thần của cụ Bá Kiến, chúng chạy đi ngay. Cậu Bá Khảnh không hiểu nổi bố cậu đang sợ cái gì. Mỗi lần có tranh chấp hay đi thu nợ lớn thì bố cậu mới tìm đến thằng bất cần Chí Phèo. Hắn chỉ cần con gà với cút rượi là có thể liều mạng chặt ngón tay hay cắt chân con nợ, rạch mặt chém giết là nghề của hắn. Ngoài những việc đó ra, tuyệt nhiên bố cậu không giao du gì với Chí. Nay cho gọi Chí Phèo ắt hẳn cậu đã gây ra đại sự.
"Có mỗi lão già ngắc ngoải thôi mà sao cụ lại phải gọi anh Chí, con giải quyết xong rồi mà !" Cậu Bá Khảnh hỏi.
"Giải quyết xong rồi à ? Mày gây chuyện lớn rồi đấy. Mày có biết trước thời của thằng Chí Phèo thì ai là người giúp tao đi cướp ruộng không ?" cụ Bá trợn mắt nói.
'' Có phải là Ộng ba bị ? Nhưng con nghe nói đã chết rồi mà ? Vả lại cái lão già khọm kia thì có gì mà cụ phải sợ thế, tôi đánh vài trận cũng thừa sống thiếu chết rồi kia mà !!!
'' Ông ba bị là kẻ mà lão Hạc đã giết, khi đó hắn muốn giải nghệ, tao đã giao cho hắn 1 nhiệm vụ không thể thực hiện được, và hắn đã làm được. lão khọm già mày đánh cùng con chó mày giết hôm nay ... Là của lão ... Lão Hạc , còn được biết đến với tên gọi ''Baba YaHac''.
'' Nhưng hắn chỉ là 1 kẻ ốm yếu, cụ hãy để tôi đi làm nốt phần còn lại mà tôi đã bắt đầu!''. Bá khảnh la lối trong sự khó hiểu...
'' Bốp''-1 cú tát trời giáng của Bá Kiến. Lão gằn giọng: '' Tao đã tận mắt chứng kiến cái thằng ốm yếu mà mày nói giết chết 3 thằng Tây lông cao to chỉ với một cái đũa, 1 cái con mẹ nó đũa. Lão Hạc là 1 người luôn tập trung, giữ lời và kiên định.Mày sẽ chẳng thể làm được gì đâu! ''
Bá Kiến nặng nề gọi quản gia:
'' gọi bọn đầy tớ, trông điền đến đây !''
lão quản gia mặt dò hỏi:
'' bao nhiêu ông? "
Bá kiến ánh nhìn xa xăm:
'' tất cả''
Tối đen như mực, 1 đoàn người cầm AK, rìu, rựa lặng lẽ đi đến nhà lão Hạc. Gần chục gã lực điền đứng trước căn nhà đìu hiu im ắng. chúng bắt đầu tách ra bao vây lấy căn nhà, cẩn thận áp sát vào.
Lão Hạc đứng trước cái gương đồng méo mó và ánh đèn tù mù từ cái đèn dầu hỏa, ánh mắt đầy sự hận thù ẩn trên khuôn mặt đầy đau khổ. Lão từ từ khoác chiếc áo cũ kĩ, che đi dòng chữ trên lưng '' MAY MẮN LUÔN ĐI KÈM LÒNG GAN DẠ''. Với tay vặn tắt cái đèn dầu hỏa, đưa cả căn nhà vào sự u tối, lão bắt đầu cuộc săn.
Khuya đó, làng Vũ Đại không còn yên bình như ngày xưa. Phát súng K54 đanh thép vang lên báo hiệu cuộc chiến bắt đầu.
'' đoàng, đoàng, đoàng''- những phát bắn dứt khoát đầy chuẩn xác nhắm thẳng vào đầu của lũ đầy tớ, không còn bóng dáng của lão Hạc mê rượu hay ngồi nhậu nơi cây đa đầu đình với ông Gíao,hay người thường cười hiền lành hay dắt cậu Vàng đi vòng vòng cho lũ trẻ ngắm, giờ đây chỉ còn Baba YaHac.
'' cạch ''- khẩu súng hết đạn, lão vứt khẩu súng, nhanh nhẹn không hề giống cái tuổi của mình, nhẩy vào tên lực điền, bằng 1 chiêu gõ vào yết hầu, khiến hắn phải ôm cổ họng, và kết thúc bằng 1 đòn bẻ cổ đầy kĩ thuật.
Thi thoảng vang lên những tiếng la hét, những phát đạn ak vu vơ, tiếng đổ vỡ của đống đồ trong nhà. Tuyệt nhiên cả làng Vũ Đại đều im lặng, chỉ có âm thanh phát ra ở căn nhà ấy,căn nhà của Lão Hạc, của Baba YaHac.
Cuộc chiến kết thúc nhanh chóng như cái cách nó bắt đầu.căn nhà trở về sự tĩnh mịch đầy chết chóc.
''Lão Hạc có nhà không?''- tiếng trưởng làng vang lên rụt rè,sợ hãi. Ánh mắt gã chăm chăm nhìn vào căn nhà như có tử thần đang nhìn ra, tấm lưng áo đã ướt đẫm.
cánh cửa nhà kẽo kẹt mở cửa, lão Hạc mở cửa, cả người đầy máu cũng không biết là của lão, hay là cái lũ đang nằm trong kia. Khuôn mặt bình thường hiền hòa là thế, trong cái ánh lửa tù mù từ cây đuốc,dính chút máu và vết thương trở nên dữ tơn như của thần chết.
'' Chào trưởng làng''- Lão liếc nhìn gã trưởng làng, tay phải giấu sau lưng lăm lăm cái rựa, chỉ cần 1 động tĩnh nào đó khác thường là sẵn sàng bổ vào đầu hắn.
'' À, tôi thấy nhà Lão có tiếng ồn, có chuyện gì cần tôi giúp không? ''- Lão trưởng làng liếc vào trong căn nhà, dù tối nhưng lão cũng thấy vài cái xác nằm trong nhà, có cái còn nguyên cái liềm dính trên đầu.
'' không có gì đâu,chỉ sắp xếp 1 vài thứ ''- lão Hạc lạnh lùng trả lời.
dù sợ hãi nhưng sự tò mò lại lớn hơn cả sự sợ hãi của lão trưởng làng. Nuốt nước bọt đánh ực 1 cái lão thận trọng hỏi :'' lão Hạc..... à....ờ lão trở lại làm việc rồi à?''.
'' Trưởng làng ngủ ngon''- nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại, Lão Hạc ngồi bệt xuống sàn nhà, nhìn đống xác và lẩm nhẩm bài hát cũ:
- Từ đầm lầy...... ông Ba Bị sẽ đến đây.... và bắt những đứa... trẻ... hư.....
tu bi còn ti niu