chuyengiahongchuyen
New Member
- Joined
- Sep 28, 2017
- Messages
- 4
- Reaction score
- 0
Ngày xưa hồi học mẫu giáo, lúc cả lớp ngủ đái dầm, sợ cô biết mới lăn lăn cho nó khô :byebye:, rồi về còn kể cho obz nghe mới vl :stick:
Vãi thánh này luôn :stick::stick::stick:smile69 said:Em xin mạn phép mua vui với các bác chuyện thầm kín từ hồi còn cởi truồng tắm mưa... :shame:
Độ chừng lớp 4 lớp 5 gì đấy vào cái thời hoàng kim của "Thời niên thiếu của Bao Thanh Thiên", tối nào tầm 7h (khoảng giờ giấc thì em không nhớ kĩ cho lắm) là lê đít ra ngồi xem... ghiền nhất là mấy vụ án có cảnh treo cổ, nhìn nó hãi hãi, sợ vãi tè mà thấy sướng sướng thế nào ấy:adore:...
Thế là 1 ngày đẹp trời em suy nghĩ mình làm thử phát treo cổ xem cảm giác hụt chân, nghẹt thở nó như thế nào. Em còn nhớ đấy là 1 buổi sáng đẹp trời, ba mẹ đi mần cả, chỉ còn mình em với bà ở nhà. Sẵn cọng dây nhảy học thể dục ở trường em đem ra thực hiện kế hoạch "tự sướng" vĩ đại của mình. (Lưu ý các bác ở đây là lúc ấy em hơi bị màu mỡ, lớp 5 mà tầm 45 kí dác :">)
Canh lúc bà ngủ trưa em trốn ra nhà ngoài, quăng dây treo lên trên chỗ cái cây mắc rèm cửa ấy, rồi kê ghế, thắt nút phải nói là điệu nghệ y như phim tàu, xong xuôi đâu đấy còn viết bức thư để lại nữa (cho nó chuyên nghiệp). Ổn định vị trí tinh thần xong rồi em leo lên cũng đưa cổ vào, nhắm mắt và tận hưởng...
Số em chắc ông bà cũng độ nên hên sao, vừa nhảy lên phát, đong đưa vài cái, thì hỡi ôi, cây mắc rèm nó chịu không nổi gãy cái rụp, em làm 1 cái phịch xuống đất, cây mắc rèm thì đập cái bốp lên đầu, kèm theo đó là tấm rèm, rồi cái ghế tạo nên một khung cảnh hết sức hỗn độn. Hỡi ôi, treo cổ mà ngộp thở đâu không thấy, bị cây đập vào đâu u một cục suốt mấy ngày, còn được khuyến mãi thêm vài lằn đũa bếp in vào đít (vì chuyện này mà hôm sau đi học em không ngồi bình thường được, khép khép như vừa xài neptune ấy) :sweat:... Từ dạo ấy bị cấm coi phim tàu đâu cũng khá lâu...
cũng tùy bác ạ.phải xem nhà ở gần hay xa trạm biến áp,nhà e sát trạm điện khỏe đền tuýp toàn kêu rè rè,còn xóm trong xa trạm toàn dùng kích lên mới dùng được màvoluptuous said:Cũng tùy độ dẫn điện của mỗi ngươi bạn à! Có thời gian mình bị chàm khô, 10 đầu ngón tay bị bong tróc da liên tục, chỉ còn da non, nhìn ghê lắm, mình sờ vào một vật chỉ nhiễm diện sơ sơ cũng bị giật tê người, còn ông anh ông là dân làm rẫy tay sần sùi thì chả bị sao cả, ổng còn chê mình như con gái nữa, ghét quá mình giơ 10 đầu ngón tay cho ổng coi thì ổng mất hồn luôn.
Làng em có cô tên là Tếch đấy,toàn gọc cô Tếch:byebye:toantoet said:1. Hồi nhỏ nghịch ngợm, toàn cho s h i t , nước tiểu và cào cào, châu chấu vào trong chai thủy tinh, lắc đều. Ghét nhà nào thì cứ căn cho đến tầm giờ ăn cơm buổi tối là quang chai thủy tinh đó vào. Chai thủy tinh vỡ ra đàn cào cào, châu chấu được thể túa ra thì cứ gọi nà
2. Hồi nhỏ ở khu tập thể, có cô hàng xóm tên là Bướm. Thi thoảng có người quen cô Bướm đến chơi, hỏi đường đến nhà cô thì bọn trẻ con trong xóm đều trả lời "Nhà cô Bướm ở ngã ba bẹn, có lũy tre đen"
Quê thím Thanh Hóa à :surrender:XYZTQK said:Hồi nhỏ sợ nhất 2 trò còn nhớ:
1. Gần trường cấp 1/2 có cái đường tàu Nam bắc, cứ hết tiếp xách mấy thanh sắt ra để đường tàu, tàu chạy qua thì thanh sắt dẹp. Đem đi khoe, thằng nào dẹp hơn thì sướng (chả nhớ rồi làm gì). Hết trò đó thì...lấy đá ném tàu. ĐM nguy hiểm vl.
2. Tết năm nào cũng tìm bì xi-măng quấn pháo, 2 ae chơi cả búa (nhà làm cơ khí), từ búa to búa nhỏ, tọng làm sao cho nó chặt. Cái trò này hình như thằng nào hồi đấy cũng dính phải