Cái việc mất mẹ = mất đi 1 ngthân yêu nhất và sau đó quyết đi du học khi mà cha ruột lấy vợ mới nghĩa là vợ của thớt đang mang trong mình vết thương lòng lớn, thế nên sau này khi chứng kiến nhiều lần thớt dựa dẫm vào mẹ mình vợ thớt bị triggered lắm đó. Trong khi bản thân mình giờ đây muốn được mẹ cho lời khuyên cũng k thể nữa rồi, thì anh ta (chính là thớt) suốt ngày cứ "mẹ, mẹ ơi". Thớt chắc chẳng biết được trong lòng vợ thớt thực ra cực kỳ trông đợi dựa dẫm vào thớt. Giờ đây cô ấy có muốn quay trở về nhà ruột của mình, thì cha cô ấy sẽ yêu thương che chở cô ấy? Khó, thế nên vợ thớt càng kỳ vọng vào thớt, chính vì vậy càng dễ hụt hẫng, thất vọng. Có lẽ ngày còn trẻ dại vợ thớt cũng như nhiều đứa con gái yêu đương vô tư. Chọn thớt mà k tính toán quá nhiều. Thế nhưng sau này ngày càng thấy thớt thiếu đi 1 thứ quan trọng: bản lĩnh 1 người chồng, người cha.
Mình đoán vợ thớt nói thớt đạo đức giả, là vì cô ấy cảm nhận thớt vốn dĩ chẳng ý thức được vết thương của cô ấy. Nó ở đấy, rỉ máu. Còn thớt bày đặt hoa hồng này nọ. Tưởng tượng những lần thớt nhu nhược nghe lời mẹ là 1 lần thớt khứa 1 dao vào chỗ ấy : -_- -_-
Chuyện 2 người yêu nhau không sai, có con với nhau cũng không hề sai. Ờ vợ thớt hồi du học có thể chọn bỏ đứa bé, nhưng không. Hoặc là cô ấy có thể chọn me Tây me Tàu gì đấy ở bển nhưng vẫn bay về với thớt và con. Đó là vợ thớt trong lòng vẫn xem thớt là tổ ấm nơi cô ấy có thể tựa vào
À có thể giờ phút này không còn như vậy rồi