Nhà tui hồi xưa ở tỉnh. Lúc nhỏ tui bệnh miết, chữa ở tỉnh ko khỏi. Má tui đèo tui lên Sg chữa bệnh. Quăng xe đạp lên nóc xe đò, rồi 2 má con tui lò dò lên tp. Tui hỏi má, má có biết đường ko, lên đây rủi lạc rồi sao. Má nói đường trong miệng mình, con yên tâm. Tui ngồi sau xe đạp, dựa đầu vào lưng má, còn má chạy kè kè xích lô, xe ôm để hỏi đường.. rồi 2 má con cũng đến bv nhi đồng, má thương tui, cho tui ăn phở trước bv, má ngồi ăn cái bánh tét đem theo. Ăn rồi vô khám, khám xong, má lại hỏi đường, đạp ra bến xe. Tui mệt quá ngủ trên lưng má lúc nào ko hay. Đến khi má kêu dậy thì đã tới quê cmn rồi. Mới đó hơn 20 năm.... biết khi nào đc ngồi sau lưng má nữa đây :sosad::sosad::sosad: