Mắt Biếc-Nguyễn Nhật Ánh và phút trải lòng

Ken....

New Member
Joined
Sep 27, 2017
Messages
197
Reaction score
0
Truyện" Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" hay không các bác. Lúc mua 1 cuốn tặng nhỏ kia, chưa đọc nữa
 

haihoangpro

New Member
Joined
Sep 27, 2017
Messages
329
Reaction score
0
Ken.... said:
Truyện" Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" hay không các bác. Lúc mua 1 cuốn tặng nhỏ kia, chưa đọc nữa :chaymau:
hay, nhẹ nhàng:beauty:
 

Z0r0

New Member
Joined
Sep 28, 2017
Messages
44
Reaction score
0
Yue said:
Trước đây em biết nhà văn NNA wa film Kính Vạn Hoa trên TV nhưng quả thật là truyện thì em chưa đọc lần nào. Dạo này thấy báo chí đăng bác ấy sắp phát hành 1 cuốn truyện mới "Lá nằm trong lá" nên em tò mò muốn đọc tất cả truyện của bác ấy và em lựa ngay truyện Mắt Biếc để đọc!
Ko hiểu sao đọc xong lòng em thấy buồn buồn sao đó:adore: Em cũng ko phải là hiền lành j nhưng mà nó để lại trong em 1 cảm xúc khó tả.
Nhân vật Hà Lan thì thật sự khá giống người em từng yêu. Mặc dù ko phải thanh mai trúc mã nhưng hồi trước bạn ấy là một người con gái hiền lành ngây thơ:beauty: nhưng mà theo sự phát triển của xã hội thì bản chất con người cũng thay đổi. Hồi cấp 2, thích bạn ấy từ lớp 6-9, tỏ tình 3 lần bị từ chối hết 3 nhưng mà cách từ chối của bạn ấy ngây thơ lắm kìa. Cũng cùng đi mua đồ, xem film nhưng lúc nào bạn ấy cũng rủ thêm 1 bạn gái đi chung cho đỡ ngại. Thật sự thì bị từ chối em ko buồn vì mình đã trèo quá cao nên tự nhủ lòng mình "lao động hăng say tình yeu sẽ đến"
Lên lớp 10 thì em đi du học, 2 năm rồi nhưng mà lòng vẫn vương vấn mối tình đơn phương. Em hay hỏi bạn em về nó nhưng ko ngờ nó lại thay đổi dữ vậy:surrender:. Mám trai, cặp bồ lung tung, thích đại gia...nói chung là thằng nào giàu là đc nó ( kiểu con gái bây h)
Em buồn và cố gắng quên nó, nhưng mà tự nhiên đọc Mắt Biếc thì thấy cảm xúc tự nhiên dâng trào! Đúng là tiền có thể mua đc tất cả còn tình yêu chân thật thì ko bao h đc đền đáp:sosad:
Tình cảm thủa đầu là trong sáng nhât :chaymau:
Bạn nên xem 5cm một giây nhé :D
 

siuchicken

New Member
Joined
Dec 4, 2019
Messages
2
Reaction score
0
mình là fan của NNA từ thời còn bé. Vẫn còn nhớ mãi: năm lớp 5 mẹ cho coi cuốn "Chú bé rắc rồi" , thằng An nghịch phá trùm ở khu bùng binh Cây Gõ Q.6,thằng Nghi thầy giáo mà bị thằng học trò xỏ mũi


Tuổi thơ của mình cứ lớn dần lên qua những trang sách của NNA. Những chuyện tình nặng trĩu tâm sự, chất chứa đầy cảm xúc của những chàng trai trong từng câu chuyện của Nhà văn
. Có thể nói số phận của tuổi trẻ thanh niên hiện nay như bọn mình ko bị hư hỏng, xã hội "hiện đại" hóa như bây giờ cũng 1 phần nhờ vào những câu truyện đầy tính nhân văn vị nghệ thuật của NNA


Vote cho các VOZer mua sách + truyền bá đến các bạn trẻ teen ngày nay: Kiếm Thế, Suju, BigBang, ...
 

skipbeat88

New Member
Joined
Sep 28, 2017
Messages
20
Reaction score
0
Nếu ai đã từng đọc truyện ngắn của NNA thi bây giờ... " Nói thật 1 câu là cua gái rất dễ"


Em nghĩ là như vậy, khi đã đọc truyện của NNA mình có 1 cảm giác khó tả, buồn, nhưng trong nỗi buồn ấy vấn vương 1 cái gì đó mà mình chưa thể nhận ra. Chính vì thế, khi đi kua gái, cảm giác đó lại về, và mình thấy đc, cảm nhận đc, mình chỉ cần trải lòng, tâm sự, san sẽ là con gái chết. Em ham truyện của NNA từ nhỏ, đến bây giờ truyện " Lá nằm trong lá" mới ra em đã đọc. Cảm giác vẫn như ngày xưa. Kua gái vẫn dính, cho dù mới nch 2 lần ngoài công viên, lần thứ 3 thì ... các bác tự ...
 

popeye1900

New Member
Joined
Sep 28, 2017
Messages
44
Reaction score
0
Đã đọc mắt biếc cách đây rất lâu và có những phút trải lòng thật buồn. Lại nhớ tới những lúc Ngạn hái trâm cho Hà Lan ăn
 

jumbo(.)(.)

New Member
Joined
Oct 10, 2017
Messages
7
Reaction score
0
đọc mắt biếc lúc nào cũng thấy như đá đè nặng trong lòng. nhưng không hiểu sao truyện ám ảnh mình nhất vẫn là đi qua hoa cúc
 

vitocorleone

New Member
Joined
Oct 14, 2017
Messages
26
Reaction score
0
NNA ngoài truyện "những chàng trai xấu tính" với những cuốn dành cho con nít đã lớn:tôi là bê tô, cho tôi xin 1 vé đi trẻ thơ , đảo mộng mơ tôi đã thấy hoa vàng trên cỏ xanh, hình như chưa thấy truyện nào kết thúc có hậu cả ( mình đã đọc hết truyện của NNA trừ truyện cổ tích danh cho người lớn với, chuyện xứ langbiang

cái làng đo đo trong truyện của tác giả nắm ở Quảng Nam

minhg có về đó 1 lần nó không còn những dấu tích xứ trong truyện đâu ( rừng sim, trường làng, ... )

quán Đo Đo trong "Quán gò đi lên " là có thật đấy

đỉa chỉ nè

Đo Đo 1: 10/14 Lương Hữu Khánh, P.Phạm Ngũ Lão, Q.1, ĐT: (08) 3925-4159 -

Đo Đo 2: 22 Ấp Bắc, P. 13, Q.TB, TP.HCM ĐT: (08) 3842-7344

đọc "quán Gò đi lên" có thể hiểu lả Ngạn ( mắt biếc) bỏ quê lên thành phố lấy vợ mở quán đó

quán đó là của vợ chồng NNA
 

Yue

New Member
Joined
Sep 29, 2017
Messages
456
Reaction score
0
vitocorleone said:
mắt biếc; giống hồi kí của tasc giả nên nhiều người thấy hay
đi qua hoa cúc :là 1 tình yêu đơn phương trẻ con của 1 thăng đàn ông mới lớn
hạ đỏ: lại 1 thằng mê gái
còn chút gì để nhớ: yêu nhầm xì tin thích đú
trại hoa vàng bác nào nói kết thúc có hậu e :gach:. có đọc khúc cuối thăng nv9 cầm tay con bé ng iu thì có bống người chạy vụt qua hàng rào ko => ko thể coi là kết thúc có hậu khi mối tình 3some chỉ có 2 ng đc
hoa hồng xứ khác: yếu mà bày đặt đánh đón có địch trong khi cái đồn kế bên thì ko thèm quan tâm
cho tôi xin 1 vé di tuổi thơ: ở đâu có chuyện 1 ông 40 hơn tuổi nhớ về thời tuổi thơ hồi 5 6 tuổi mà có Đt đê nt thế Lmao ,
Chúng ta lên giường một chút chăng buồn ơi là sầu. tình dục tuổi dưới vị thành niên afh :sogood: ko đc :gach:phải cấm
những chàng trai xấu tính: ăn chuối sẽ vui vẻ ,ăn thịt lăm u sầu :gach:
đưa thông tin sai lầm làm hoang mang dư luận
p/s nv Ngạn trong mắc biếc mê gái từ nhỏ
từ lớp 1 đã biết nhìn gái tắm còn biết gái tắm nó bay lơ lửng trong ánh trăng :sogood:
già rồi lài nổi máu pedobeaar
kiểu như khi mình học lớp 9 mình có mói tình đầu
khi mình học 12 mình yeu e lớp 9
khi mình ra trường ng iu hiện tại cũng đang học lớp 9
phân tích vài dòng sẳn sàng nhận gạch sll :gach:
vãi thim`, em đang cảm xúc dạt dào mà thím...:gach:

vuhoang1093 said:
Cuối năm lớp 12 rồi, bài vở đang bộn bề tự nhiên nhớ và lôi truyện của Nguyễn Nhật Ánh ra đọc, Nguyễn Nhật Ánh chủ yếu viết truyện cho thiếu nhi nhưng Mắt Biếc thì khác, có lẽ tầm tuổi này và lớn hơn chút nữa mới cảm nhận rõ hơn. Đây cũng có lẽ là câu chuyện buồn nhất, lần nào đọc xong cũng tốn của mình 1 chút nước mắt :) nhớ lần đầu tiên đọc xong truyện, mình tự hỏi, có những con người, những tình yêu mãi mãi như trong truyện sao, có trên đời không, những người cả đời không quên được một người, nếu thật vậy tình yêu thật kì lạ và có lẽ là nơi chất chứa nhiều đau khổ nhất ! Câu chuyện dẫn ta tới những suy ngẫm về tình yêu, những ngã rẽ của cuộc đời ....

Hà Lan (mắt biếc) là người bạn gái Ngạn quen đầu tiên trong đời – hồi mẫu giáo thì phải, và đôi mắt đó cũng đã làm cho Ngạn khổ một đời. “. Hồi nhỏ, tôi thích nhìn vào đôi mắt của Hà Lan, soi mình trong đó, và vẩn vơ so sánh chúng với những viên bi trong suốt, những viên bi "quí tộc" chỉ có bọn học trò trường thầy Phu chúng tôi - những đứa trẻ chỉ quen chơi với những viên bi làm từ trái mù u phơi khô thì đó chỉ là những ước mơ . Lớn lên, đôi mắt của Hà Lan lại gợi tôi nghĩ đến bầu trời và dòng sông, đến những ước mơ dịu dàng của tình yêu và khi đó tôi không còn đủ can đảm để nhìn lâu vào đôi mắt nó như ngày xưa thơ dại .
Ngạn quý mến Hà Lan và làm mọi việc có thể cho cô bé , bất chấp cả sứt đầu chảy máu. Đọc mấy chương đầu, thấy tuổi thơ thật đẹp, mặc dù mình không được trải qua như vậy. Ngạn cũng như mấy thằng nhóc khác hay chơi trò đánh nhau, vật lộn. Cứ như vậy cho đến khi hết tiểu học, mình nghĩ chắc đây là khoản thời gian đẹp nhất đời Ngạn “Năm học cuối cùng của tôi ở trường làng đã diễn ra như vậy . Một bên là những trận đánh dai dẳng và đầy thương tích với thằng Toản và đồng bọn, một bên sự săn sóc êm ái và dịu dàng của Hà Lan.”
Để rồi Ngạn chợt nhận ra rằng : " Những vết đau về thể xác bao giờ cũng chóng lành :) "
Lên cấp 2, ra trường huyện là bắt đầu những ngày tháng Ngạn buồn nhiều vì sự thay đổi, không còn như lúc bé. Suốt quãng đời trung học, Hà Lan ngày nào cũng ngồi lẫn trong những tà áo trắng dưới gốc dương liễu, bỏ mặc Ngạn với những buồn vui không người bày tỏ, những ước mơ xa vời và những trận đánh nhau ngày càng hiếm hoi nhưng không thiếu những vết bầm đáng giá, luôn luôn hoài vọng bàn tay chăm sóc năm nào . Ngạn mong những ngày cuối tuần được về làng, vì khi đó, nó với HÀ Lan có vẻ như là đôi bạn ngày nào.

Ngạn đã viết nên bao bản nhạc tặng HÀ Lan, mong một ngày được hát cho HÀ Lan nghe và hiểu, nhưng Dù đã có cơ hội hát nhưng có lẽ HÀ Lan vẫn không rung động gì. Thơ trong mắt biếc có lẽ là hay nhất trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh, nhiều lắm…
Những điều lòng muốn nói
Sao chẳng nói được gì
Những điều không muốn nói
Lại nói mãi em nghe
Nhớ ngày xưa tuổi nhỏ
Ta suốt ngày bên nhau
Kể bao điều thầm kín
Lòng có ngại gì đâu
Bây giờ sao quá khó
Lòng anh và tình em
Chút hương thầm trong gió
Biết ngày nào bay lên
Nếu biết tình như thế
Chẳng lớn lên làm gì
Thà như ngày thơ ấu
Hai đứa cầm tay đi…..

lên lớp 10, Ngạn và HÀ Lan khăn gói ra thành phố. Thành phố đẹp nguy nga tráng lệ nhưng trong mắt Ngạn sao bằng làng Đo Đo, Hà Lan thì khác , nó thích tahnhf phố, mỗi lần gặp Ngạn nó hay khen thành phố và chê làng….Rồi từ đây cuộc đời bắt đầu nhữn Những ngã rẽ, Ngạn vẫn chưa bao giờ dám nói lời yêu Hà Lan. Tình yêu mà, sao lý giải được, biết bao người yêu mà hông dám nói, mà dù gì Ngạn cũng đã nghỉ: “Rất nhiều năm về sau này tôi thường tự trách mình tại sao hồi đó tôi không nói thẳng với Hà Lan là tôi yêu nó. Nếu tôi nói ra điều đó, hẳn cuộc đời của chúng tôi đã rẽ sang hướng khác, sáng sủa hơn và ít xây xát hơn. Nhưng thời gian càng lùi xa, tôi hiểu rằng điều đó thật ra không cần thiết như tôi nghĩ. Tôi đã viết những bản tình ca và hát chúng lên. Đó là lời tỏ tình của tôi . Trong những ngày tháng đó, Hà Lan đã nhìn thấu đáy lòng tôi như người làng Đo Đo nhìn thấu những viên sỏi phơi mình dưới lòng suối Lá vào những mùa nước cạn. Vậy thì, tôi cần gì phải nói ra những điều đã không còn là bí ẩn với cả hai đứa tôi . Và liệu có ích gì nếu tôi nói Hà Lan rằng tôi yêu nó và được nghe nó nói nó cũng yêu tôi, khi mà tất cả những điều đó đều có thể đổi thay trong một sớm mai nào ?”

Nhưng rồi Hà Lan yêu Dũng - Anh họ của Ngạn, 1 con người ăn chơi đua đòi , 1 con người của thành phố :( Ngạn biết điều đấy nhưng chỉ biết đau khổ gửi lòng mình vào tiếng đàn

Gửi mùa hè
Giữ hộ chút tình yêu
Khi chia xa
Vẫn nhớ ngày gặp lại
Lúc ấy, em có là cô gái
Đốt tôi bằng
Ngọn lửa của riêng em ??
Điều tồi tệ nhất là HÀ Lan đã có con với Dũng và phải bỏ học. Dũng hứa sẽ cưới HÀ Lan sau khi xong quân dịch . Ngạn cũng cũng ra đi, về Quy Nhơn học làm thấy giáo , mong 1 mai về làng Đo Đo dạy học. Nhưng ngày trở về, Dũng đã cưới một người con gái khác, không phải là HÀ Lan.

HÀ Lan vẫn không trở về, vẫn trụ lại ở thành phố- có lẽ HÀ Lan thuộc về nơi đó, gửi đứa con gái tên là Trà Long cho bà ngoại. Ngạn trở về quê. Làm thầy giáo. Ngạn lo cho Trà Long, thân thiết với nó, nuôi nấng, chăm lo, dạy học cho đến khi nó phải ra thành phố học. Trà Long thông minh, cũng đôi mắt biếc như mẹ nó, nhưng khác là nó yêu làng Đo Đo, như chú Ngạn -
khúc ruột liền với tình yêu quê xứ, mỗi bước ra đi là mỗi bước bận lòng.
Ngạn vẫn ở vậy. Vẫn không quên được Hà Lan. Mẹ Ngạn ngày càng buồn phiền, thấy Ngạn vẫn chưa yêu ai.
Mẹ HÀ Lan là người hiểu rõ nhất tình cảm của Ngạn dành cho Hà Lan. Trong một lần về làng, mẹ HÀ Lan đã nói chuyện với HÀ Lan, mong Ngạn và HÀ Lan sống chung. Qua bao nhiêu gian khổ, cũng đã lớn tuổi, HÀ Lan vẫn không chịu lấy Ngạn., thật kì lạ, số phận con người.
Trà Long cũng học làm giáo và trở về làng. Lòng Ngạn xao xuyến, như Trà Long đã mang mùa hè HÀ Lan đánh mất của Ngạn trở về: “Suốt ba tháng hè, tôi đến với Trà Long, hai chú cháu không rời nhau nửa bước. Ngày ngày, tôi dẫn Trà Long đi câu trên suối Lá, nơi ngày nào thầy Cải vẫn lang thang. Tôi và Trà Long ngồi im lặng bên nhau trên bãi cỏ ven suối, tai lơ đãng nghe chim kêu trong lá, mắt dõi theo những cánh hoa rụng đang lững lờ trôi theo dòng nước, thỉnh thoảng lại vướng vào chiếc phao điên điển đang bập bềnh chờ cá cắn câu . Hai chú cháu cứ ngồi thinh như đá, có khi suốt buổi không nói với nhau một tiếng nào . Mà sao, trong lặng lẽ, ánh mắt mỗi người đều ấm áp, long lanh”

Có lẽ Trà Long đã yêu Ngạn thật nhiều, ai cũng vui, mẹ Ngạn, mẹ Trà Lòng, hình như cả Ngạn. Nhưng đọc đến đây, mình chẳng vui chút nào, sao mà có thể vậy được, dù Trà Long như hiện thân của mắt biếc ngày nào, còn gì là chung tình nữa. Mình luôn ngưỡng mộ những ai can đảm yêu mãi một người. Nhưng may không phải vậy……
Đến một ngày, Ngạn nhận ra, Ngạn thương Trà Long nhưng đó không phải là tình yêu. “Tôi cứ ngờ tình tôi xưa đã tắt, chiều hôm qua tôi bỗng thảng thốt nhận ra nó vẫn cháy trong lòng. Tôi đã tê tái hiểu ra mối tình tôi với Trà Long chẳng qua chỉ là sự nối dài của mối tình tôi với Hà Lan qua một hình bóng khác. Cứ nghĩ đến cảnh ôm Trà Long trong tay mà lòng cứ ngỡ đang hôn Hà Lan đắm đuối, tôi rùng mình, nghe lạnh toát sau lưng”.
Ngạn đã quyết định ra đi!, rời bỏ Trà Long, rời bỏ làng Đo Đo. Vì Ngạn mãi không quên được bóng hình đó

Một câu chuyện buồn Đến giờ mình vẫn tự hỏi phải chăng Ngạn không có được Hà Lan có phải là do quá yêu ?

P/s: Đây là lý do vì sao mình để tên FB là " mắt biếc " , người mình thật sự yêu không có đôi mắt đẹp như vậy, nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy ( đã từng nhìn rất nhiều ) thấy cả 1 bầu trời, những ước mơ và thấy lòng mình xao xuyến lạ lùng :)

Cảm ơn những người đã đọc hết note này dù biết chẳng có ai
Đọc truyện e thấy Hà Lan thật vô tâm quá, đúng là ham muốn vật chất lúc nào cũng hơn tình yêu. Hà Lan ko cưới Ngạn vì nói Ngạn quá yêu chỉ là nguy biện thôi:adore: biết vậy sao ko bù đắp nhỉ ?
Còn mối tình của Ngạn với Trà Long thật ra chỉ là sự thay thế.:pudency:
Em ước j em là tác giả để sửa lại cuối cùng Ngạn và Hà Lan sẽ có 1 gia đình nhỏ tràn tình thương

shurikel said:
hic... chả thấy mắt biếc có gì hay... yêu mẹ lẫn con ... thấy chuối vd . ko có tý hài hước nào , buồn và dở hơi .. mình đọc Mắt biếc toàn lướt .. THiên thần nhỏ của tôi đối với mình vẫn là hay nhất .... "Còn chút gì để nhớ " cũng không bất ngờ lắm , cái loại con gái hiền hiền ít nói lại là những đứa dễ thay lòng đổi dạ
thím chắc là thuộc miền cảm xúc khác:surrender:

110v said:
Hồi xưa đọc NNA mà bực cả mình, diễn tiến thì cứ rề rà, nhân vật chính trăm thằng như một, kiến thức về gái = 0, nhà nghèo, tính cách thì vãi lụy, cứ đứng trc động vật có vú là mồm miệng líu cả lại, hội thoại thì như shit.... thế mà éo thể dứt ra được, đọc hết tất cả các truyện của ổng :D
Bây giờ mấy em xùy tyn chả biết có thích NNA không nhỉ, hay lại cắm đầu vào mấy cái fan-fic yaoi nữa, haizzzzz.....
Xã hội thời nay thay đổi nhiều lắm, mấy ai còn biết truyện NNA hay những truyện tuổi thơ, tuổi học trò hả bác
Cũng hên là em đc nuôi dưỡng trong một môi trường đủ để biết và cảm nhận:">

blackberry said:
trước đây mình đọc mắt biếc vào năm 12.đọc xong thì mới tự nhủ : sao mình không có người yêu.còn con bé hàng xóm của mình thì xinh mà dữ như con chó ấy =))
Xinh kệ nó bác ơi! Dữ như "chó" thì về mình "huấn luyện" lại:sogood:

YongieKuran said:
^
Join date 10-2011, chắc lại 9x 97, 98 chứ gì ? Thế thì k thấy hay là phải
Em nhớ nhất truyện "Cô gái đến từ hôm qua", đọc từ tiểu học :beauty: sau này mới hiểu hết được ý nghĩa của nó, càng thêm buồn (mặc dù kết thúc có hậu)
Các bác để ý mà coi, giờ này làm gì còn cô gái nào trong sáng, thánh thiện, hàng ngày đọc sách (sách văn học chứ k phải kiểu "hãy có thiên thần, v...v...blah blah) làm gì còn cô gái nào để ý đến thằng con trai lãng mạn, tài giỏi, tốt tính nữa ! Chúg nó chỉ thích tiền thôi :sosad:
11111111111111111....cho bác
xã hội thực dụng => con người thực dụng luôn. Học trò sinh viên nghèo như tụi mình có mỗi tấm lòng thôi thì ko đủ

shaggy said:
bạn trước người ta mỗi 4 tháng, gì mà chụp mũ kinh thế :lmao:

mình đang thích 1 em mê NNA, và ngoan theo đúng nghĩa của ngoan đây, con gái như thế giờ k hiếm, chỉ là các bạn k gặp thôi
như post của e đó, nhỏ bạn, hồi đó ngây thơ cực luôn ạ. H thì "ghê" cực lun:stick:
 
Top