Người học thiền chính xác thì họ sẽ rèn luyện để chủ động hơn, với các trải nghiệm, hiện tượng diễn ra trong cuộc sống. Để tâm họ có thể ít ràng buộc, ít bám chấp, dính mắc vào các hiện tượng và trải nghiệm.
Người giác ngộ hoàn toàn là họ không còn ràng buộc hay bám chấp vào mọi thứ.
Người bình thường thì dính mắc và bám chấp nhiều.
Ví dụ ha: Có một con ruồi đang bay
Người bt nghĩ con ruồi này phiền phức thế nhỉ !
Người học thiền có kết quả nhất định thì thấy con ruồi, và chỉ thế thôi. Họ ko bận lòng vì con ruồi nữa.
Đó là sự khác biệt á bác