mininova123
New Member
- Joined
- Nov 30, 2017
- Messages
- 35
- Reaction score
- 0
Last Updated 2020-02-15 ,19:20
Nguồn: Reddit
Nguồn: Reddit
Bài hơi dài, các bác chịu khó nhé.
Tôi là một sĩ quan tình báo quân đội TQ và tôi biết sự thật về vụ bùng phát dịch lần này. Mọi thứ tồi tệ hơn nhiều những gì truyền thông nói.
Tôi là một công dân trung quốc ở Vũ Hán, được phân công- chính ra là bị phân công vào vị trí sĩ quan tình báo cấp cao trong quân đội. Tôi cũng là một đảng viên cao cấp, và vì thế, tôi được quyền tiếp cận những tài liệu tuyệt mật về các dự án của chính phủ mà mình tham gia. Tôi cũng có bằng tiến sĩ của một trường đại học phương Tây, nên tôi thành thạo tiếng Anh
Tôi đang nắm giữ những thông tin mà tôi cho rằng có ảnh hưởng tới sự tồn vong của chế độ. Những thứ này còn có thể ảnh hưởng đến sinh mệnh hang tỉ người ngoài TQ
Chắc hẳn các bạn cũng biết rằng nếu tiết lộ danh tính, cuộc song của tôi và vợ con sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vậy, các thông tin trong này sẽ được lược bỏ một số phần ảnh hưởng đến sự an toàn của chúng tôi.
Giờ đây các bạn hẳn đã quen với cái tên 2019-nCoV- còn được gọi là NCP, hay chỉ đơn giản là “coronavirus”. Các bạn cũng đã quen thuộc với nguồn gốc của chủng virus này là ở Vũ Hán, một thành phố công nghiệp lớn của TQ, và cụ thể hơn virus này bắt nguồn từ động vật (dơi hoặc cầy hương) được buôn bán trong một khu chợ của thành phố. Theo truyền thông, chủng virus này sẽ gây ra các triệu chứng giống cúm và dẫn đến viêm phổi, suy hô hấp và tử vong. Tuy nghiêm trọng là vậy, nó sẽ chỉ nguy hiểm với những người già, trẻ em hoặc những người có bệnh mãn tính, hệ miễn dịch tổn thương. Tỉ lệ tử vong chính thức được công bố là xấp xỉ 2%
Tất cả những thứ trên chỉ là dối trá, những điều được ngụy tạo bởi chính quyền trung ương TQ, với sự hỗ trợ mang tính chiến lược của Mỹ và các đồng minh châu Âu, Nga, Australia, và từ đó được định hướng trên các phương tiện thông tin truyền thông.
Thế giới này không hoạt động theo logic của đại đa số chúng ta. Mặc dù ngoài mặt, Mỹ và TQ kèn cựa nhau vị trí siêu cường số 1, họ sẽ luôn giới hạn sự cạnh tranh trên một số lĩnh vực nhất định. Ở hầu hết các phương diện khác, 2 quốc gia này thậm chí còn hợp tác để ngăn sự trỗi dậy của các nước khác. Và trên hết, họ muốn hoàn toàn kiểm soát thần dân của mình. Tính đến thời điểm này, họ đã thử rất nhiều phương pháp khác nhau, sử dụng hệ thống phương tiện thông tin đại chúng bị bóp méo và kiểm soát. Chính phủ Mỹ đã rất thành công với phương pháp tạo ra mối thù địch giả giữa 2 chính đảng, nhưng trên thực tế họ có cùng 1 chủ.
Những quốc gia như TQ và Mỹ cũng sở hữu những công nghệ vượt xa trí tưởng tượng và được bảo mật hoàn toàn, ví dụ như AI có khả năng thao túng các cuộc bầu cử trên thế giới, các vũ khí sinh hóa có thể điều khiển và thay đổi nhận thức và hành vi của người dân, các phương pháp kiểm soát vô cùng phức tạp sử dụng thôi mien, và một vài thứ tôi không tiện kể ở đây. Ý của tôi là những nước như vậy hợp tác nhiều hơn là cạnh tranh. Họ có chung một mục tiêu là kiểm soát hoàn toàn người dân cũng như giữ họ trong một trại súc vật (thêm vào bởi người dịch)
Một ví dụ khác, thật ra chẳng có đầu đạn hạt nhân nào còn tồn tại. Mỹ, LX và các đồng minh của họ đã giải giáp những đầu đạn cuối cùng vào thập niên 70. Ngay khi họ nhận ra sức mạnh phá hủy thế giới của bom hạt nhân, họ quyết định rằng chỉ cần giả vờ để rung cây dọa khỉ chứ không nhất thiết phải tích trữ chúng.
Chúng ta hãy cùng trở lại với con virus.
Đầu năm 2019, các cuộc biểu tình phản đối chính quyền Đặc khu hành chính HK nổ ra trên quy mô lớn. Ủy ban thường vụ trung ương Đảng đã coi đây là một mối đe dọa nghiêm trọng đến chủ quyền và sự ổn định của Đại luc. Cả chính phủ Mỹ và Châu Âu đều biết TQ đang bí mật phát triển vũ khí sinh học có tác động lên hệ thần kinh người biểu tình và khiến họ trở nên ngoan ngoãn hơn. Tôi là một thành viên của dự án đó. Chúng tôi thử phát triển biến thể có thể xịt hoặc phát tán trên diện rộng bằng trực thăng hoặc UAV, từ đó gây suy thoái trí não và thay đổi hành vi trên những người trong phạm vi ảnh hưởng.
Tất nhiên, vì HK là một trong những thành phố minh bạch và mang tính quốc tế nhất trên thế giới, Đảng cho rằng nên thử nghiệm trước khi sử dụng. Có 2 nhóm được đưa vào diện ưu tiên
Đầu tiên, nhóm “hồi giáo cực đoan” ở Tân Cương sẽ được đưa đến các trại “phục hồi nhân phẩm”. Chúng tôi đã sử dụng các trại này cho mục đích thử nghiệm trên người được một thời gian, nhưng gần đây chúng tôi làm việc gấp đôi vì tình hình HK có diễn biến xấu. Chúng tôi cho biến thể “alpha” tiêp xúc với vật mẫu. Biến thể này không màu, mùi, vị nên các vật mẫu không biết mình đang tham gia vào việc thử nghiệm. Những ca tử vong với các biến chứng như ung thư, mất trí sớm, trầm cảm và tỉ lệ tự sát cao không bao giờ xuất hiện trên các phương tiện thông tin, một phần vì đây là vùng sâu vùng xa.
Khi biến thể “alpha” đã được phát triển thành “beta”, chúng tôi chuyển nó tới một phòng thí nghiệm của quân đội ở ngoại ô tp Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Nơi đây không phải một cơ sở tuyệt mật, nó thậm chí đã xuất hiện trên báo chí phương Tây, vì vị trí ngay gần khu chợ nơi được cho là điểm bùng phát đầu tiên.
Lúc đó, Tổng tịch bắt đầu ra lệnh áp dụng chính sách chấm điểm công dân, công cụ giúp chính quyền nhận dạng các phần từ phản động, phản cách mạng, các thế lực thù địch còn ẩn náu trong xã hội. Nó hoạt động bằng cách theo dõi các hoạt động, các thông tin về lịch sử mua sắm của người dung- người dân; và từ những đánh giá này, chúng tôi đã lọc ra những thành phần được ưu ái. Họ là luật sư nhân quyền, là nhà hoạt động, là người Công giáo, người đồng tính, nghệ sĩ, trí thức, người nói tiếng nước ngoài, và những thành phần khác.
Khi những kẻ gây rối này đã được gom về một khu tại phòng thí nghiệm, chúng tôi cho họ tiếp xúc với biến thể “beta” (Từ sau gọi là biến thể- người dịch), một loại chất có tính sinh hóa và lan truyền qua không khí, giống như một số loại virus nhất định. Kết quả ban đầu rất đáng khích lệ, các kết quả cho thấy sự suy giảm đáng kể ở nhận thức và các khu vực xử lý thần kinh cao cấp. Về cơ bản, những mẫu vật này trở nên khuyết tật nhẹ về mặt tinh thần, đó chính xác là hiệu ứng mà chúng tôi muốn tạo ra để dập tắt cuộc biểu tình ở HK.
Thật không may, chúng tôi nhanh chóng nhận thấy những tác dụng phụ của biến thể “beta”. Khoảng một tuần sau khi trí não bị ảnh hưởng, các vật mẫu bắt đầu xuất hiện những cơn lo lắng và hoảng loạn tột độ. Cuối cùng, họ có các triệu chứng giống như những người bị tâm thần phân liệt hoang tưởng. Tại thời điểm đó, cơ thể của họ nhanh chóng thoái hóa. Họ bắt đầu xuất huyết trong; các vành động mạch rữa hết; máu chảy ra từ mắt và các lỗ, và cuối cùng các mô của họ phân hủy.
Nói đơn giản hơn, họ bắt đầu tan chảy.
Họ thường chết do suy đa tạng sau ít nhất năm ngày đau đớn dữ dội mà không thuốc giảm đau nào có tác dụng. Lúc này, lần đầu tiên tôi đã vi phạm quy định của phòng thí nghiệm: một mẫu vật, một phụ nữ lớn tuổi vào đây vì đã nhạo báng Tổng tịch bằng hoạt họa (Pooh-thêm vào bởi người dịch), đã cầu xin tôi được chết, tôi đã thương hại và bắn cô ấy. Tôi bị khiển trách, nhưng may mắn là vô sự khi tôi đồng ý hoàn trả chi phí cho viên đạn. Tôi đã thề với chính mình sẽ không bao giờ một lần nữa thể hiện cảm xúc không cần thiết như vậy.
Chúng tôi đi đến quyết định rằng biến thể “beta” không thể sử dụng. Tác dụng của nó là quá sức tưởng tượng. Chúng tôi muốn thuần phục dân HK chứ không muốn tiêu diệt họ.
Đương nhiên, những người bạn Mỹ đã dõi theo công việc của chúng tôi và sau đó yêu cầu chúng tôi gửi mẫu để họ nghiên cứu và thử nghiệm. Họ ám chỉ rằng họ muốn sử dụng nó để giải quyết những khó khăn nhất định ở Venezuela. Thông thường chúng tôi sẽ đồng ý vì chúng tôi duy trì mối quan hệ thân thiện và hợp tác với CIA, nhưng do tính chất cực kỳ độc hại của biến thể, chúng tôi đã từ chối.
Điều này hóa ra là một sai lầm nghiêm trọng. CIA nghĩ rằng chúng tôi đã phát triển một vũ khí sinh học rất mạnh mẽ và muốn giữ bí mật về nó. Họ đã dung rất nhiều tiền để mua chuộc một trong số các nhà nghiên cứu của chúng tôi. Thật ngu xuẩn, anh ta đã đồng ý bán cho họ một mẫu. Chúng tôi phát hiện ra đúng lúc họ đang bàn giao và cố gắng ngăn chặn. Trong vụ xả súng sau đó – đừng mất công tìm, nó không bao giờ xuất hiện ở bất cứ báo cáo nào hết- vài chục người đã thiệt mạng. Điều nghiệm trong hơn là Virus đã thoát ra ngoài không khí.
Vụ xả súng diễn ra tại khu chợ được báo cáo là địa điểm đầu tiên bùng phát dịch. Nhưng tất nhiên không hề có vụ bùng phát nào hết; đó chỉ là địa điểm mà CIA nhận mẫu thử. Chiếc lọ vỡ tan khi tên phản quốc làm rơi nó.
Tôi biết bạn có rất nhiều câu hỏi. Nếu tôi thực sự là người tôi nói, tại sao tôi lại chia sẻ thông tin này trên internet? Hãy để tôi đảm bảo với bạn rằng tôi không ưa chính phủ phương Tây. Tôi yêu quê hương và tôi trung thành với Đảng. Đảng đã đưa hàng trăm triệu đồng bào của tôi thoát khỏi đói nghèo. Tuy nhiên, tôi cũng là một con người và tôi có lương tâm.
Quan trọng nhất là tôi có vợ và một đứa con trai.
Khi chúng tôi nhận ra rằng virus đã phát tán và sẽ bắt đầu lan rộng, chúng tôi nhanh chóng phong tỏa toàn bộ Vũ Hán. Tôi là một trong những người được giao nhiệm vụ xử lý hậu quả. Tất nhiên chúng tôi không thể giữ bí mật lớn như vậy, vì vậy các phương tiện truyền thông được chỉ đạo báo cáo rằng "coronavirus" đã bùng phát ở Vũ Hán.
Trong thực tế, tất nhiên, không có "coronavirus" nào cả. Tất cả là bịa đặt.
Một đồng nghiệp của tôi đã nảy ra ý tưởng thiên tài là đưa tin rằng những người có triệu chứng cúm thông thường bị nhiễm coronavirus. Điều này cho phép chúng tôi che giấu bản chất thực sự của căn bệnh. Hãy để tôi giải thích.
Hiện tại đang là mùa cúm ở Trung Quốc. Khi chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi không kiểm soát được sự lây lan của biến thể, chúng tôi đã cử người đến tất cả các bệnh viện lớn nhỏ và chỉ đạo tất cả các bác sĩ chẩn đoán mọi trường hợp mắc bệnh cúm thông thường là "coronavirus". Chúng tôi đã tạo ra một tên mới - 2019-nCoV - và đưa ra "tờ thông tin" mô tả một căn bệnh không có thật.
Ngay sau quyết định này, hàng chục ngàn người có triệu chứng cảm lạnh hoặc cúm được chẩn đoán là nhiễm coronavirus, dễ lây lan nhưng tỉ lệ tử vong thấp. Trong khi điều này khiến công chúng sợ hãi, nó cũng cho phép chúng tôi đẩy mạnh tuyên truyền rằng căn bệnh này không gây chết người; nó cũng cho chúng tôi thêm thời gian để chuẩn bị cho thảm họa chắc chắn sẽ xảy ra bằng cách áp dụng phong tỏa đối với Vũ Hán và các thành phố khác ở tỉnh Hồ Bắc.
Bạn chắc chưa từng nghe tin này - với quy mô của Vũ Hán, với dân số 11 triệu người, không nhiều người biết- nhưng trong vài ngày, hàng ngàn người đã bị nhiễm bệnh và không lâu sau đó họ phải chịu đựng cái chết đau đớn mà tôi đã mô tả ở trên. Trong vòng một tuần, xác chết chất đống, vì vậy chúng tôi đã ra lệnh cho các tù nhân chính trị đưa các thi thể về vùng nông thôn và chôn họ trong các ngôi mộ tập thể. Nhưng rất khó để giữ bí mật những hoạt động như thế này và một phần cũng vì số lượng, nên chúng tôi đã dựng lên một câu chuyện rằng năm triệu cư dân đã "chạy trốn" Vũ Hán. Trong thực tế, tất nhiên, nhiều người trong số họ đã chết.
Tôi đã làm việc không nghỉ để tạo nên câu chuyện này cho công chúng. Khi tôi nghĩ lại hành động của mình, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Lúc đó tôi vẫn tin rằng mình đang chiến đấu vì quê hương và sự tồn vong của Đảng là đúng đắn và chính đáng. Nhưng sâu thẳm, tôi đã bắt đầu có những hoài nghi.
Lòng tin của tôi vào Đảng càng bị lung lay sâu sắc hơn khi tôi nghe tin bác sĩ Lý Văn Lượng mất. Anh là một trong số ít các bác sĩ đã từ chối chẩn đoán giả rằng bệnh nhân cúm bị "coronavirus". Và anh bị phạt bằng cách phải giúp vận chuyển xác chết đến những ngôi mộ tập thể. Chính quyền hy vọng anh sẽ bị nhiễm chất độc và chết một cái chết đau đớn, nhưng cuối cùng anh vẫn vô sự
Truyền thông được chỉ đạo đưa tin anh ấy đã chết vì "coronavirus". Sự thật là một sĩ quan vũ cảnh đã bí mật tiêm cho anh một hỗn hợp heroin và thủy ngân khiến anh chết vì xẹp phổi.
Khi tôi phát hiện ra sự thật, tôi nghi ngờ những điều mình đã và đang làm. Mặc dù tôi tin rằng một chính phủ nghiêm khắc là cần thiết, tôi không đồng tình với những gì xảy ra với Lý. Anh là một người đàn ông từ bi và tốt bụng, một bác sĩ quan tâm đến bệnh nhân của mình; Làm thế nào để biện minh cho việc giết một bác sĩ như vậy?
Tôi đã chia sẻ với vợ, nhưng cô ấy thuyết phục tôi bơ đi mà sống. Cô ấy nói rằng nó quá nguy hiểm; rằng họ coi trọng lòng trung thành; và rằng tôi sẽ chỉ gặp rắc rối nếu tôi nói ra những ngờ vực của mình. Cô ấy cũng nhấn mạnh rằng chúng tôi được hưởng lợi từ điều trị y tế ưu tiên. Là quan chức cấp cao, chúng tôi thường xuyên nhận được mặt nạ hazmat chuyên dụng, đây là biện pháp duy nhất tính đến thời điểm này có thể ngăn ngừa lây nhiễm. Cô ấy cầu xin tôi nghĩ về con trai bé nhỏ của mình. Nếu tôi nói ra và chúng tôi bị bắt, cuộc sống thế là hết.
Vào thời điểm đó, Biến thể đã lây lan hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi. Nó đã lan rộng như đám cháy, khắp tỉnh Hồ Bắc và các tỉnh lân cận, với hàng chục triệu ca lây nhiễm và tử vong.
Tôi hiểu rằng những thứ ở trên rất khó tin, vì báo chí trên thế giới đưa tin chỉ có khoảng 50.000 ca nhiễm, và số ca tử vong ít hơn rất nhiều. Nhưng đây là những bệnh nhân nhiễm cúm mùa đã được tuyên truyền một cách sai lệch là nhiễm thứ "coronavirus" không tồn tại. Biến thể còn dễ lây lan hơn thế, và tỷ lệ tử vong của nó, không giống như "coronavirus" là 2%.
Không, tỷ lệ tử vong của nó là 100%. Không ai hồi phục. Mọi ca nhiễm đều tử vong.
Và rất nhiều người đã, đang, và sẽ có nguy cơ lây nhiễm.
Tỉnh Hồ Bắc bắt đầu suy tàn. Việc áp đặt các hạn chế đi lại và phong tỏa khác nhau không nhằm mục đích ngăn chặn biến thể lây lan - không gì có thể ngăn chặn nó, không thứ cấm vận, không loại mặt nạ hoặc thuốc khử trùng nào hết – mà là để ngăn thế giới thấy sự thật.
Tôi là một phần của vụ che đậy vĩ đại nhất trong lịch sử loài người: che giấu cái chết của hàng chục triệu người. Rất sớm thôi, tỉnh Hồ Bắc sẽ không khác gì một nhà xác khổng lồ, và sự thật sẽ sớm được phơi bày.
Đối với tôi mà nói, bước ngoặt niềm tin là khi Đảng tiếp tục nói dối, và lần này tôi cũng không thể chấp nhận. Bạn có thể đã nghe nói rằng Trung Quốc đã xây dựng bệnh viện dã chiến Hỏa Thần Sơn ở Vũ Hán để cung cấp thêm các cơ sở kiểm dịch và cách ly cho các bệnh nhân. Bạn cũng có thể đã nghe rằng họ đã xây dựng nó chỉ trong mười ngày.
Đó cũng là một lời nói dối.
Chắc chắn, họ đã xây dựng một cái gì đó trong sáu ngày. Nhưng nó không phải là một bệnh viện. Mục đích thực sự của tòa nhà là bí mật quốc gia. Ban đầu, tôi đã ngây thơ tin rằng Đảng thể hiện lòng trắc ẩn và quan tâm đến người dân. Nhưng sau đó tôi được điều đến Vũ Hán. Một sĩ quan tên Mạnh (chắc là tên giả) dẫn tôi đi xem xung quanh, và sự thật quá sức chịu đựng của tôi.
Như tôi đã đề cập, cách duy nhất để bảo vệ bản thân khỏi biến thể là đeo mặt nạ bảo vệ đặc biệt, hoàn toàn không giống với những sản phẩm thương mại trên thị trường. Ngay cả các chuyên gia y tế không có quyền tiếp cận, mà chỉ có các cán bộ, sĩ quan thuộc ban chiến tranh sinh hóa được sử dụng.
Những mặt nạ này cần được giữ ở nhiệt độ cố định khi bảo quản, và mất hiệu quả rất nhanh. Như tôi đã đề cập, một trong những lợi ích giữ tôi ở đây đến giờ này là cả gia đình tôi đều được cung cấp mặt nạ thường xuyên, an toàn hơn rất nhiều so với dân thường, bác sĩ và thậm chí cả các quan chức chính phủ cấp thấp hơn, tất cả các loại khẩu trang hoàn toàn không hiệu quả.
Bạn muốn gọi là gì cũng được nhưng chắc chắn nó không phải một bệnh viện. Lối vào trông giống như một bệnh viện và trong phòng bệnh ở phía trước của khu phức hợp, có những thứ nhìn giống như giường y tế bình thường với hàng ngàn người bệnh, tất cả trong số họ ở giai đoạn đầu. Tôi đi dọc theo những hành lang dài, trắng xóa đó bên cạnh Hạ sĩ Mạnh, khuôn mặt góc cạnh của anh ta không cảm xúc khi nhìn hàng trăm giường bệnh với những người dân ở Vũ Hán đang sợ hãi và bệnh tật. Tiếng khóc và lời cầu xin của họ ám ảnh tôi trong những đêm dài tới tận bây giờ.
Nhưng đây chỉ là phần nổi. Chúng tôi dần đến khu phía sau. Ở đó có một cổng từ ngăn cách giữa phần này và "phần giữa". Các bệnh nhân ở phía trước không biết đến sự tồn tại của khu này. Đó là nơi cách ly các trường hợp nặng hơn, nhìn gần giống một trại tâm thần.
Ngay khi vào khu này, tôi đã bị ấn tượng bởi ánh sáng mờ ảo và mùi hôi thối của chất thải. Tại đây những bệnh nhân bất hạnh lang thang, tâm trí họ dần tan rã, biến mất trong những cơn hoảng loạn bất tận và những cơn loạn thần. Ở đây cũng không hề có bác sĩ hay các phương tiện y tế, chỉ có những người đàn ông với khuôn mặt giống khỉ đột mặc đồng phục đen, chắc thuộc về một nhánh bí mật của quân cảnh mà tôi chưa từng nghe nói tới.
Họ dường như được cử đến đây vì sự tàn ác có sẵn, họ đánh đập và làm nhục bệnh nhân theo nhiều cách. Nhiều bệnh nhân đã thoái hóa đến mức tâm trí chỉ như trẻ con, nằm trên sàn nhà khóc và cầu xin lòng trắc ẩn từ mấy con khỉ đột. Mắt chúng ánh lên khi hành hạ bệnh nhân bằng dùi cui, xịt hơi cay vào mắt và đá họ bằng ủng kim loại. Khi biết tôi đến từ tình báo quân đội, chúng thậm chí không cố gắng che giấu các hoạt động mất nhân tính đó mà còn mời tôi tham gia; chúng nghĩ tôi giống chúng.
Vâng, chúng không sai. Tôi xin vào nhà vệ sinh, tự nhìn mình trong gương và nghĩ liệu có thật sự như vậy?
Nhưng bạo lực không chỉ dừng lại ở đó, vì những bệnh nhân nghèo này không ở đây để được điều trị.
Họ ở đây để làm việc.
Có thêm một cánh cửa nữa, và khu sau cánh cửa này gọi là "Lõi". Và chính ở đó tôi chứng kiến những đống xác chết, chồng chất lên nhau trên trần nhà. Có đàn ông, phụ nữ và trẻ em, người già và trẻ sơ sinh, giàu và nghèo, xinh đẹp và xấu xí.
Họ đều đã chết. Biến thể đã giết hết.
Tôi choáng bởi số lượng xác. Tôi không thể đếm được có bao nhiêu, nhưng rất nhiều, lên đến hàng ngàn. Và giữa đống xác chết là một lối đi, nơi những bệnh nhân khốn khổ từ khu vực đầu và giữa phải kéo những xác chết này đi trong tiếng dùi cui và quát nạt của mấy con khỉ đột.
Phải mất một lúc trước khi tôi bình tĩnh hơn. Nhưng đến cuối con đường mới là thứ kinh dị nhất
Một lò lửa khổng lồ, với những đám cháy lớn.
Từng bệnh nhân một, tâm trí họ bị phá hủy và cơ thể họ vặn vẹo, những người đàn ông và phụ nữ đang hấp hối mang xác chết đến lò và ném vào đó, trong một nỗ lực cam chịu để che giấu sự thật kinh hoàng gây ra bởi chính quyền. Tôi thấy một vài người trong số họ ngã gục vì kiệt sức, ngay sau đó họ được bổ sung vào núi xác chết bất tận kia. Một dòng người dường như vô tận bước đi, cơ thể hốc hác với tấm áo yếm màu xám, lưng họ cúi rạp xuống dưới sức nặng của món hang khủng khiếp kia. Nhiều người hú hét hay rên rỉ trong nỗi kinh hoàng, giọng nói của họ hòa vào một âm điệu đau buồn kéo dài trong tiếng gầm của lò bát quái.
Trong khi tôi đang sốc, bên cạnh tôi, Hạ sĩ Mạnh, khuôn mặt tươi rói, vô cảm như trước. Khi tôi quay lại đối mặt với anh ta, khóe miệng anh mỉm cười, nhưng ánh mắt thì không.
"Chúng tôi sử dụng năng lượng này để vận hành bệnh viện," anh nói. "Chúng tôi tiết kiệm tài nguyên đáng kể cho nhà nước. Và hãy nhìn xem," – anh ta chỉ tay về cái núi xác - "có rất nhiều ở đây. Chúng ta gần như có năng lượng tái tạo" Anh ta cười và vẫy tay.
Tôi chỉ đứng im lặng và nhìn chằm chằm vào thảm cảnh trước mặt. Những người đàn ông mặc đồng phục màu đen hét lên như lũ quỷ với những kẻ khốn khổ đang vứt xác người đã chết. Họ lột sạch mọi thứ có giá trị - đồ trang sức, tiền, quần áo đắt tiền - và ném những món đồ này lên một đống lớn bên cạnh lò. Khi tôi hỏi về chúng, Mạnh nói rằng chúng sẽ được dung để trang trải chi phí hoạt động bệnh viện.
Tôi chạy vào nhà vệ sinh và nôn. Khi tôi đang đỏ bừng mặt và bước ra, Hạ sĩ Mạnh đứng cạnh cửa và nhìn tôi. Khuôn mặt anh ta trống rỗng như trước, nhưng trong mắt anh ta tôi nghĩ rằng anh ta đang khinh tôi. “10 năm làm cấp trên mà anh yếu quá”.
Tôi cảm ơn anh ấy và về nhà.
Khi về, tôi nhận được hàng trăm cập nhật trên thiết bị mã hóa cho sĩ quan. Sự thật luôn nghiệt ngã. Ủy ban Kinh tế và Pháp luật Nhà nước đã phân bổ ngân sách để xây dựng hàng chục cơ sở như Hỏa Thần Sơn trên khắp Trung Quốc. Biến thể đã lan rộng không chỉ đến mọi miền tổ quốc, mà còn đến hầu hết các quốc gia khác trên thế giới. May mắn thay, chúng tôi đã có thỏa thuận với các chính phủ các nước - họ đồng ý giả vờ rằng căn bệnh gây ra bởi coronavirus. Họ cũng lo lắng như chúng tôi rằng sự hoảng loạn tập thể, bất ổn xã hội có thể bùng phát ở đất nước họ. Người Mỹ lo sợ rằng chỉ số S & P 500 có thể suy giảm, ảnh hưởng đến kinh tế. Điều này không thể xảy ra vào kì bầu cử, vì vậy chúng tôi có thể tin tưởng Mỹ sẽ hỗ trợ tích cực nhất.
Tất nhiên Tổ chức Y tế Thế giới cũng đã giúp chúng tôi. Trong một thời gian dài, vấn đề duy nhất với WHO là chúng tôi thi với Mỹ xem ai hối lộ họ nhiều hơn. Họ đã phát đi tất cả các loại thông tin sai lệch tinh vi về việc giải mã DNA của cái gọi là coronavirus. Tất cả điều này đã cho phép chúng tôi ngăn chặn sự hoảng loạn toàn cầu.
Trong lúc này thôi.
Tuy nhiên, tình hình đang xấu đi với tốc độ đáng lo ngại. Tôi đã miễn cưỡng tiết lộ quá nhiều, điều này sẽ khiến tôi mất an toàn, nhưng sự thực là chúng tôi nhanh chóng thực hiện các biện pháp để bảo vệ hầu hết các lãnh đạo cấp cao. Nếu bạn xem tin tức, bạn sẽ thấy Tổng tịch đã biến mất khoảng một tuần sau khi dịch bệnh bùng phát, trước khi được thấy trò chuyện với nhà lãnh đạo Campuchia.
Bạn nên biết rằng người gặp nhà lãnh đạo Campuchia không phải Tổng tịch. Đó là diễn viên đóng thế được đào tạo để có ngoại hình và giọng nói giống Tổng tịch. Ông ấy tất nhiên không bất cẩn mạo hiểm sức khỏe bản thân, và hiện tại được bảo vệ an toàn trong một hầm ngầm bí mật bên dưới Trung Nam Hải, trụ sở của Đảng ở Bắc Kinh.
Ông cũng không phải là nhà lãnh đạo duy nhất đang lẩn trốn. Trên thực tế, tôi có thể đảm bảo với bạn rằng hơn một nửa số đảng viên cao cấp hiện đang sử dụng diễn viên đóng thế. Bạn thực sự nghĩ rằng Thủ tướng sẽ mạo hiểm mạng sống của mình bằng cách đến Vũ Hán?
Tất cả điều này có nghĩa là chính phủ của chúng tôi đã bị tê liệt hoàn toàn và các chức năng của nhà nước đã được quân đội tiếp quản.
Tôi thấy rõ rằng những nỗ lực của chúng tôi là vô nghĩa. Đúng vậy, việc phong tỏa, cấm đi lại và các vụ ám sát có chủ đích các nhà báo nổi loạn đã cho phép chúng tôi che giấu tình hình thực sự ở Vũ Hán; nhưng tôi biết rằng điều này sẽ không kéo dài. Một khi những cái chết hàng loạt bắt đầu xảy ra thế giới - theo ước tính của chúng tôi, điều này sẽ xảy ra trong tuần tới hoặc lâu hơn - mọi người sẽ biết sự thật. Rõ ràng là chúng ta không thể tự bảo vệ mình khỏi biến thể. Khẩu trang ý tế, thuốc khử trùng tay, găng tay - không gì có thể ngăn chặn nó. Không có gì ngoại trừ mặt nạ hazmat đặc biệt, nhưng chúng không thể được sản xuất với số lượng đủ dùng. Bạn, một người bình thường, thậm chí sẽ không bao giờ nhìn thấy một cái, nói gì tới việc sử dụng qua dịch.
Tôi đã hứa với vợ tôi rằng tôi sẽ đưa bài này cho cô ấy đọc trước khi tôi đăng nó.
Vậy mà tôi không giữ lời.
Tôi nghe thấy tiếng cô ấy khóc, khàn khàn trong phòng ngủ và bàn phím máy tính xách tay của tôi ướt đẫm nước mắt. Cách đây không lâu, con trai tôi đã nhiễm biến thể, điều này đã được chẩn đoán khi khám sức khỏe.
Quân cảnh cung cấp mặt nạ bảo vệ đặc biệt đã đưa mặt nạ hết hạn và không hiệu quả cho con trai tôi, mặt nạ mà các quan chức cấp cao đã đeo và sau đó vứt đi. Mặt khác, mặt nạ của tôi luôn có chất lượng tốt.
Hóa ra tôi có giá trị với họ hơn con trai tôi. Tôi cho rằng con trai tôi không thể giúp họ che đậy một việc như thế này.
Từ lâu chúng tôi đã quyết định rằng chúng tôi sẽ khác biệt - chúng tôi sẽ luôn trung thực với con. Và khi thằng bé hỏi chúng tôi, chúng tôi đã nói sự thật. Chúng tôi nói với con rằng con đang rất ốm rằng con sẽ không khá hơn.
Thằng bé tiếp tục hỏi, và chúng tôi nói rằng con sẽ chết. Thằng bé còn rất nhỏ, nhưng đã hiểu.
Những tiếng khóc của vợ con sẽ ám ảnh tôi suốt những ngày khốn khổ còn lại trên thế giới này.
Hãy để họ đến và làm những điều họ muốn. Tôi không còn quan tâm.
Nguồn: Reddit
Tôi là một sĩ quan tình báo quân đội TQ và tôi biết sự thật về vụ bùng phát dịch lần này. Mọi thứ tồi tệ hơn nhiều những gì truyền thông nói.
Tôi là một công dân trung quốc ở Vũ Hán, được phân công- chính ra là bị phân công vào vị trí sĩ quan tình báo cấp cao trong quân đội. Tôi cũng là một đảng viên cao cấp, và vì thế, tôi được quyền tiếp cận những tài liệu tuyệt mật về các dự án của chính phủ mà mình tham gia. Tôi cũng có bằng tiến sĩ của một trường đại học phương Tây, nên tôi thành thạo tiếng Anh
Tôi đang nắm giữ những thông tin mà tôi cho rằng có ảnh hưởng tới sự tồn vong của chế độ. Những thứ này còn có thể ảnh hưởng đến sinh mệnh hang tỉ người ngoài TQ
Chắc hẳn các bạn cũng biết rằng nếu tiết lộ danh tính, cuộc song của tôi và vợ con sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vậy, các thông tin trong này sẽ được lược bỏ một số phần ảnh hưởng đến sự an toàn của chúng tôi.
Giờ đây các bạn hẳn đã quen với cái tên 2019-nCoV- còn được gọi là NCP, hay chỉ đơn giản là “coronavirus”. Các bạn cũng đã quen thuộc với nguồn gốc của chủng virus này là ở Vũ Hán, một thành phố công nghiệp lớn của TQ, và cụ thể hơn virus này bắt nguồn từ động vật (dơi hoặc cầy hương) được buôn bán trong một khu chợ của thành phố. Theo truyền thông, chủng virus này sẽ gây ra các triệu chứng giống cúm và dẫn đến viêm phổi, suy hô hấp và tử vong. Tuy nghiêm trọng là vậy, nó sẽ chỉ nguy hiểm với những người già, trẻ em hoặc những người có bệnh mãn tính, hệ miễn dịch tổn thương. Tỉ lệ tử vong chính thức được công bố là xấp xỉ 2%
Tất cả những thứ trên chỉ là dối trá, những điều được ngụy tạo bởi chính quyền trung ương TQ, với sự hỗ trợ mang tính chiến lược của Mỹ và các đồng minh châu Âu, Nga, Australia, và từ đó được định hướng trên các phương tiện thông tin truyền thông.
Thế giới này không hoạt động theo logic của đại đa số chúng ta. Mặc dù ngoài mặt, Mỹ và TQ kèn cựa nhau vị trí siêu cường số 1, họ sẽ luôn giới hạn sự cạnh tranh trên một số lĩnh vực nhất định. Ở hầu hết các phương diện khác, 2 quốc gia này thậm chí còn hợp tác để ngăn sự trỗi dậy của các nước khác. Và trên hết, họ muốn hoàn toàn kiểm soát thần dân của mình. Tính đến thời điểm này, họ đã thử rất nhiều phương pháp khác nhau, sử dụng hệ thống phương tiện thông tin đại chúng bị bóp méo và kiểm soát. Chính phủ Mỹ đã rất thành công với phương pháp tạo ra mối thù địch giả giữa 2 chính đảng, nhưng trên thực tế họ có cùng 1 chủ.
Những quốc gia như TQ và Mỹ cũng sở hữu những công nghệ vượt xa trí tưởng tượng và được bảo mật hoàn toàn, ví dụ như AI có khả năng thao túng các cuộc bầu cử trên thế giới, các vũ khí sinh hóa có thể điều khiển và thay đổi nhận thức và hành vi của người dân, các phương pháp kiểm soát vô cùng phức tạp sử dụng thôi mien, và một vài thứ tôi không tiện kể ở đây. Ý của tôi là những nước như vậy hợp tác nhiều hơn là cạnh tranh. Họ có chung một mục tiêu là kiểm soát hoàn toàn người dân cũng như giữ họ trong một trại súc vật (thêm vào bởi người dịch)
Một ví dụ khác, thật ra chẳng có đầu đạn hạt nhân nào còn tồn tại. Mỹ, LX và các đồng minh của họ đã giải giáp những đầu đạn cuối cùng vào thập niên 70. Ngay khi họ nhận ra sức mạnh phá hủy thế giới của bom hạt nhân, họ quyết định rằng chỉ cần giả vờ để rung cây dọa khỉ chứ không nhất thiết phải tích trữ chúng.
Chúng ta hãy cùng trở lại với con virus.
Đầu năm 2019, các cuộc biểu tình phản đối chính quyền Đặc khu hành chính HK nổ ra trên quy mô lớn. Ủy ban thường vụ trung ương Đảng đã coi đây là một mối đe dọa nghiêm trọng đến chủ quyền và sự ổn định của Đại luc. Cả chính phủ Mỹ và Châu Âu đều biết TQ đang bí mật phát triển vũ khí sinh học có tác động lên hệ thần kinh người biểu tình và khiến họ trở nên ngoan ngoãn hơn. Tôi là một thành viên của dự án đó. Chúng tôi thử phát triển biến thể có thể xịt hoặc phát tán trên diện rộng bằng trực thăng hoặc UAV, từ đó gây suy thoái trí não và thay đổi hành vi trên những người trong phạm vi ảnh hưởng.
Tất nhiên, vì HK là một trong những thành phố minh bạch và mang tính quốc tế nhất trên thế giới, Đảng cho rằng nên thử nghiệm trước khi sử dụng. Có 2 nhóm được đưa vào diện ưu tiên
Đầu tiên, nhóm “hồi giáo cực đoan” ở Tân Cương sẽ được đưa đến các trại “phục hồi nhân phẩm”. Chúng tôi đã sử dụng các trại này cho mục đích thử nghiệm trên người được một thời gian, nhưng gần đây chúng tôi làm việc gấp đôi vì tình hình HK có diễn biến xấu. Chúng tôi cho biến thể “alpha” tiêp xúc với vật mẫu. Biến thể này không màu, mùi, vị nên các vật mẫu không biết mình đang tham gia vào việc thử nghiệm. Những ca tử vong với các biến chứng như ung thư, mất trí sớm, trầm cảm và tỉ lệ tự sát cao không bao giờ xuất hiện trên các phương tiện thông tin, một phần vì đây là vùng sâu vùng xa.
Khi biến thể “alpha” đã được phát triển thành “beta”, chúng tôi chuyển nó tới một phòng thí nghiệm của quân đội ở ngoại ô tp Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Nơi đây không phải một cơ sở tuyệt mật, nó thậm chí đã xuất hiện trên báo chí phương Tây, vì vị trí ngay gần khu chợ nơi được cho là điểm bùng phát đầu tiên.
Lúc đó, Tổng tịch bắt đầu ra lệnh áp dụng chính sách chấm điểm công dân, công cụ giúp chính quyền nhận dạng các phần từ phản động, phản cách mạng, các thế lực thù địch còn ẩn náu trong xã hội. Nó hoạt động bằng cách theo dõi các hoạt động, các thông tin về lịch sử mua sắm của người dung- người dân; và từ những đánh giá này, chúng tôi đã lọc ra những thành phần được ưu ái. Họ là luật sư nhân quyền, là nhà hoạt động, là người Công giáo, người đồng tính, nghệ sĩ, trí thức, người nói tiếng nước ngoài, và những thành phần khác.
Khi những kẻ gây rối này đã được gom về một khu tại phòng thí nghiệm, chúng tôi cho họ tiếp xúc với biến thể “beta” (Từ sau gọi là biến thể- người dịch), một loại chất có tính sinh hóa và lan truyền qua không khí, giống như một số loại virus nhất định. Kết quả ban đầu rất đáng khích lệ, các kết quả cho thấy sự suy giảm đáng kể ở nhận thức và các khu vực xử lý thần kinh cao cấp. Về cơ bản, những mẫu vật này trở nên khuyết tật nhẹ về mặt tinh thần, đó chính xác là hiệu ứng mà chúng tôi muốn tạo ra để dập tắt cuộc biểu tình ở HK.
Thật không may, chúng tôi nhanh chóng nhận thấy những tác dụng phụ của biến thể “beta”. Khoảng một tuần sau khi trí não bị ảnh hưởng, các vật mẫu bắt đầu xuất hiện những cơn lo lắng và hoảng loạn tột độ. Cuối cùng, họ có các triệu chứng giống như những người bị tâm thần phân liệt hoang tưởng. Tại thời điểm đó, cơ thể của họ nhanh chóng thoái hóa. Họ bắt đầu xuất huyết trong; các vành động mạch rữa hết; máu chảy ra từ mắt và các lỗ, và cuối cùng các mô của họ phân hủy.
Nói đơn giản hơn, họ bắt đầu tan chảy.
Họ thường chết do suy đa tạng sau ít nhất năm ngày đau đớn dữ dội mà không thuốc giảm đau nào có tác dụng. Lúc này, lần đầu tiên tôi đã vi phạm quy định của phòng thí nghiệm: một mẫu vật, một phụ nữ lớn tuổi vào đây vì đã nhạo báng Tổng tịch bằng hoạt họa (Pooh-thêm vào bởi người dịch), đã cầu xin tôi được chết, tôi đã thương hại và bắn cô ấy. Tôi bị khiển trách, nhưng may mắn là vô sự khi tôi đồng ý hoàn trả chi phí cho viên đạn. Tôi đã thề với chính mình sẽ không bao giờ một lần nữa thể hiện cảm xúc không cần thiết như vậy.
Chúng tôi đi đến quyết định rằng biến thể “beta” không thể sử dụng. Tác dụng của nó là quá sức tưởng tượng. Chúng tôi muốn thuần phục dân HK chứ không muốn tiêu diệt họ.
Đương nhiên, những người bạn Mỹ đã dõi theo công việc của chúng tôi và sau đó yêu cầu chúng tôi gửi mẫu để họ nghiên cứu và thử nghiệm. Họ ám chỉ rằng họ muốn sử dụng nó để giải quyết những khó khăn nhất định ở Venezuela. Thông thường chúng tôi sẽ đồng ý vì chúng tôi duy trì mối quan hệ thân thiện và hợp tác với CIA, nhưng do tính chất cực kỳ độc hại của biến thể, chúng tôi đã từ chối.
Điều này hóa ra là một sai lầm nghiêm trọng. CIA nghĩ rằng chúng tôi đã phát triển một vũ khí sinh học rất mạnh mẽ và muốn giữ bí mật về nó. Họ đã dung rất nhiều tiền để mua chuộc một trong số các nhà nghiên cứu của chúng tôi. Thật ngu xuẩn, anh ta đã đồng ý bán cho họ một mẫu. Chúng tôi phát hiện ra đúng lúc họ đang bàn giao và cố gắng ngăn chặn. Trong vụ xả súng sau đó – đừng mất công tìm, nó không bao giờ xuất hiện ở bất cứ báo cáo nào hết- vài chục người đã thiệt mạng. Điều nghiệm trong hơn là Virus đã thoát ra ngoài không khí.
Vụ xả súng diễn ra tại khu chợ được báo cáo là địa điểm đầu tiên bùng phát dịch. Nhưng tất nhiên không hề có vụ bùng phát nào hết; đó chỉ là địa điểm mà CIA nhận mẫu thử. Chiếc lọ vỡ tan khi tên phản quốc làm rơi nó.
Tôi biết bạn có rất nhiều câu hỏi. Nếu tôi thực sự là người tôi nói, tại sao tôi lại chia sẻ thông tin này trên internet? Hãy để tôi đảm bảo với bạn rằng tôi không ưa chính phủ phương Tây. Tôi yêu quê hương và tôi trung thành với Đảng. Đảng đã đưa hàng trăm triệu đồng bào của tôi thoát khỏi đói nghèo. Tuy nhiên, tôi cũng là một con người và tôi có lương tâm.
Quan trọng nhất là tôi có vợ và một đứa con trai.
Khi chúng tôi nhận ra rằng virus đã phát tán và sẽ bắt đầu lan rộng, chúng tôi nhanh chóng phong tỏa toàn bộ Vũ Hán. Tôi là một trong những người được giao nhiệm vụ xử lý hậu quả. Tất nhiên chúng tôi không thể giữ bí mật lớn như vậy, vì vậy các phương tiện truyền thông được chỉ đạo báo cáo rằng "coronavirus" đã bùng phát ở Vũ Hán.
Trong thực tế, tất nhiên, không có "coronavirus" nào cả. Tất cả là bịa đặt.
Một đồng nghiệp của tôi đã nảy ra ý tưởng thiên tài là đưa tin rằng những người có triệu chứng cúm thông thường bị nhiễm coronavirus. Điều này cho phép chúng tôi che giấu bản chất thực sự của căn bệnh. Hãy để tôi giải thích.
Hiện tại đang là mùa cúm ở Trung Quốc. Khi chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi không kiểm soát được sự lây lan của biến thể, chúng tôi đã cử người đến tất cả các bệnh viện lớn nhỏ và chỉ đạo tất cả các bác sĩ chẩn đoán mọi trường hợp mắc bệnh cúm thông thường là "coronavirus". Chúng tôi đã tạo ra một tên mới - 2019-nCoV - và đưa ra "tờ thông tin" mô tả một căn bệnh không có thật.
Ngay sau quyết định này, hàng chục ngàn người có triệu chứng cảm lạnh hoặc cúm được chẩn đoán là nhiễm coronavirus, dễ lây lan nhưng tỉ lệ tử vong thấp. Trong khi điều này khiến công chúng sợ hãi, nó cũng cho phép chúng tôi đẩy mạnh tuyên truyền rằng căn bệnh này không gây chết người; nó cũng cho chúng tôi thêm thời gian để chuẩn bị cho thảm họa chắc chắn sẽ xảy ra bằng cách áp dụng phong tỏa đối với Vũ Hán và các thành phố khác ở tỉnh Hồ Bắc.
Bạn chắc chưa từng nghe tin này - với quy mô của Vũ Hán, với dân số 11 triệu người, không nhiều người biết- nhưng trong vài ngày, hàng ngàn người đã bị nhiễm bệnh và không lâu sau đó họ phải chịu đựng cái chết đau đớn mà tôi đã mô tả ở trên. Trong vòng một tuần, xác chết chất đống, vì vậy chúng tôi đã ra lệnh cho các tù nhân chính trị đưa các thi thể về vùng nông thôn và chôn họ trong các ngôi mộ tập thể. Nhưng rất khó để giữ bí mật những hoạt động như thế này và một phần cũng vì số lượng, nên chúng tôi đã dựng lên một câu chuyện rằng năm triệu cư dân đã "chạy trốn" Vũ Hán. Trong thực tế, tất nhiên, nhiều người trong số họ đã chết.
Tôi đã làm việc không nghỉ để tạo nên câu chuyện này cho công chúng. Khi tôi nghĩ lại hành động của mình, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Lúc đó tôi vẫn tin rằng mình đang chiến đấu vì quê hương và sự tồn vong của Đảng là đúng đắn và chính đáng. Nhưng sâu thẳm, tôi đã bắt đầu có những hoài nghi.
Lòng tin của tôi vào Đảng càng bị lung lay sâu sắc hơn khi tôi nghe tin bác sĩ Lý Văn Lượng mất. Anh là một trong số ít các bác sĩ đã từ chối chẩn đoán giả rằng bệnh nhân cúm bị "coronavirus". Và anh bị phạt bằng cách phải giúp vận chuyển xác chết đến những ngôi mộ tập thể. Chính quyền hy vọng anh sẽ bị nhiễm chất độc và chết một cái chết đau đớn, nhưng cuối cùng anh vẫn vô sự
Truyền thông được chỉ đạo đưa tin anh ấy đã chết vì "coronavirus". Sự thật là một sĩ quan vũ cảnh đã bí mật tiêm cho anh một hỗn hợp heroin và thủy ngân khiến anh chết vì xẹp phổi.
Khi tôi phát hiện ra sự thật, tôi nghi ngờ những điều mình đã và đang làm. Mặc dù tôi tin rằng một chính phủ nghiêm khắc là cần thiết, tôi không đồng tình với những gì xảy ra với Lý. Anh là một người đàn ông từ bi và tốt bụng, một bác sĩ quan tâm đến bệnh nhân của mình; Làm thế nào để biện minh cho việc giết một bác sĩ như vậy?
Tôi đã chia sẻ với vợ, nhưng cô ấy thuyết phục tôi bơ đi mà sống. Cô ấy nói rằng nó quá nguy hiểm; rằng họ coi trọng lòng trung thành; và rằng tôi sẽ chỉ gặp rắc rối nếu tôi nói ra những ngờ vực của mình. Cô ấy cũng nhấn mạnh rằng chúng tôi được hưởng lợi từ điều trị y tế ưu tiên. Là quan chức cấp cao, chúng tôi thường xuyên nhận được mặt nạ hazmat chuyên dụng, đây là biện pháp duy nhất tính đến thời điểm này có thể ngăn ngừa lây nhiễm. Cô ấy cầu xin tôi nghĩ về con trai bé nhỏ của mình. Nếu tôi nói ra và chúng tôi bị bắt, cuộc sống thế là hết.
Vào thời điểm đó, Biến thể đã lây lan hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi. Nó đã lan rộng như đám cháy, khắp tỉnh Hồ Bắc và các tỉnh lân cận, với hàng chục triệu ca lây nhiễm và tử vong.
Tôi hiểu rằng những thứ ở trên rất khó tin, vì báo chí trên thế giới đưa tin chỉ có khoảng 50.000 ca nhiễm, và số ca tử vong ít hơn rất nhiều. Nhưng đây là những bệnh nhân nhiễm cúm mùa đã được tuyên truyền một cách sai lệch là nhiễm thứ "coronavirus" không tồn tại. Biến thể còn dễ lây lan hơn thế, và tỷ lệ tử vong của nó, không giống như "coronavirus" là 2%.
Không, tỷ lệ tử vong của nó là 100%. Không ai hồi phục. Mọi ca nhiễm đều tử vong.
Và rất nhiều người đã, đang, và sẽ có nguy cơ lây nhiễm.
Tỉnh Hồ Bắc bắt đầu suy tàn. Việc áp đặt các hạn chế đi lại và phong tỏa khác nhau không nhằm mục đích ngăn chặn biến thể lây lan - không gì có thể ngăn chặn nó, không thứ cấm vận, không loại mặt nạ hoặc thuốc khử trùng nào hết – mà là để ngăn thế giới thấy sự thật.
Tôi là một phần của vụ che đậy vĩ đại nhất trong lịch sử loài người: che giấu cái chết của hàng chục triệu người. Rất sớm thôi, tỉnh Hồ Bắc sẽ không khác gì một nhà xác khổng lồ, và sự thật sẽ sớm được phơi bày.
Đối với tôi mà nói, bước ngoặt niềm tin là khi Đảng tiếp tục nói dối, và lần này tôi cũng không thể chấp nhận. Bạn có thể đã nghe nói rằng Trung Quốc đã xây dựng bệnh viện dã chiến Hỏa Thần Sơn ở Vũ Hán để cung cấp thêm các cơ sở kiểm dịch và cách ly cho các bệnh nhân. Bạn cũng có thể đã nghe rằng họ đã xây dựng nó chỉ trong mười ngày.
Đó cũng là một lời nói dối.
Chắc chắn, họ đã xây dựng một cái gì đó trong sáu ngày. Nhưng nó không phải là một bệnh viện. Mục đích thực sự của tòa nhà là bí mật quốc gia. Ban đầu, tôi đã ngây thơ tin rằng Đảng thể hiện lòng trắc ẩn và quan tâm đến người dân. Nhưng sau đó tôi được điều đến Vũ Hán. Một sĩ quan tên Mạnh (chắc là tên giả) dẫn tôi đi xem xung quanh, và sự thật quá sức chịu đựng của tôi.
Như tôi đã đề cập, cách duy nhất để bảo vệ bản thân khỏi biến thể là đeo mặt nạ bảo vệ đặc biệt, hoàn toàn không giống với những sản phẩm thương mại trên thị trường. Ngay cả các chuyên gia y tế không có quyền tiếp cận, mà chỉ có các cán bộ, sĩ quan thuộc ban chiến tranh sinh hóa được sử dụng.
Những mặt nạ này cần được giữ ở nhiệt độ cố định khi bảo quản, và mất hiệu quả rất nhanh. Như tôi đã đề cập, một trong những lợi ích giữ tôi ở đây đến giờ này là cả gia đình tôi đều được cung cấp mặt nạ thường xuyên, an toàn hơn rất nhiều so với dân thường, bác sĩ và thậm chí cả các quan chức chính phủ cấp thấp hơn, tất cả các loại khẩu trang hoàn toàn không hiệu quả.
Bạn muốn gọi là gì cũng được nhưng chắc chắn nó không phải một bệnh viện. Lối vào trông giống như một bệnh viện và trong phòng bệnh ở phía trước của khu phức hợp, có những thứ nhìn giống như giường y tế bình thường với hàng ngàn người bệnh, tất cả trong số họ ở giai đoạn đầu. Tôi đi dọc theo những hành lang dài, trắng xóa đó bên cạnh Hạ sĩ Mạnh, khuôn mặt góc cạnh của anh ta không cảm xúc khi nhìn hàng trăm giường bệnh với những người dân ở Vũ Hán đang sợ hãi và bệnh tật. Tiếng khóc và lời cầu xin của họ ám ảnh tôi trong những đêm dài tới tận bây giờ.
Nhưng đây chỉ là phần nổi. Chúng tôi dần đến khu phía sau. Ở đó có một cổng từ ngăn cách giữa phần này và "phần giữa". Các bệnh nhân ở phía trước không biết đến sự tồn tại của khu này. Đó là nơi cách ly các trường hợp nặng hơn, nhìn gần giống một trại tâm thần.
Ngay khi vào khu này, tôi đã bị ấn tượng bởi ánh sáng mờ ảo và mùi hôi thối của chất thải. Tại đây những bệnh nhân bất hạnh lang thang, tâm trí họ dần tan rã, biến mất trong những cơn hoảng loạn bất tận và những cơn loạn thần. Ở đây cũng không hề có bác sĩ hay các phương tiện y tế, chỉ có những người đàn ông với khuôn mặt giống khỉ đột mặc đồng phục đen, chắc thuộc về một nhánh bí mật của quân cảnh mà tôi chưa từng nghe nói tới.
Họ dường như được cử đến đây vì sự tàn ác có sẵn, họ đánh đập và làm nhục bệnh nhân theo nhiều cách. Nhiều bệnh nhân đã thoái hóa đến mức tâm trí chỉ như trẻ con, nằm trên sàn nhà khóc và cầu xin lòng trắc ẩn từ mấy con khỉ đột. Mắt chúng ánh lên khi hành hạ bệnh nhân bằng dùi cui, xịt hơi cay vào mắt và đá họ bằng ủng kim loại. Khi biết tôi đến từ tình báo quân đội, chúng thậm chí không cố gắng che giấu các hoạt động mất nhân tính đó mà còn mời tôi tham gia; chúng nghĩ tôi giống chúng.
Vâng, chúng không sai. Tôi xin vào nhà vệ sinh, tự nhìn mình trong gương và nghĩ liệu có thật sự như vậy?
Nhưng bạo lực không chỉ dừng lại ở đó, vì những bệnh nhân nghèo này không ở đây để được điều trị.
Họ ở đây để làm việc.
Có thêm một cánh cửa nữa, và khu sau cánh cửa này gọi là "Lõi". Và chính ở đó tôi chứng kiến những đống xác chết, chồng chất lên nhau trên trần nhà. Có đàn ông, phụ nữ và trẻ em, người già và trẻ sơ sinh, giàu và nghèo, xinh đẹp và xấu xí.
Họ đều đã chết. Biến thể đã giết hết.
Tôi choáng bởi số lượng xác. Tôi không thể đếm được có bao nhiêu, nhưng rất nhiều, lên đến hàng ngàn. Và giữa đống xác chết là một lối đi, nơi những bệnh nhân khốn khổ từ khu vực đầu và giữa phải kéo những xác chết này đi trong tiếng dùi cui và quát nạt của mấy con khỉ đột.
Phải mất một lúc trước khi tôi bình tĩnh hơn. Nhưng đến cuối con đường mới là thứ kinh dị nhất
Một lò lửa khổng lồ, với những đám cháy lớn.
Từng bệnh nhân một, tâm trí họ bị phá hủy và cơ thể họ vặn vẹo, những người đàn ông và phụ nữ đang hấp hối mang xác chết đến lò và ném vào đó, trong một nỗ lực cam chịu để che giấu sự thật kinh hoàng gây ra bởi chính quyền. Tôi thấy một vài người trong số họ ngã gục vì kiệt sức, ngay sau đó họ được bổ sung vào núi xác chết bất tận kia. Một dòng người dường như vô tận bước đi, cơ thể hốc hác với tấm áo yếm màu xám, lưng họ cúi rạp xuống dưới sức nặng của món hang khủng khiếp kia. Nhiều người hú hét hay rên rỉ trong nỗi kinh hoàng, giọng nói của họ hòa vào một âm điệu đau buồn kéo dài trong tiếng gầm của lò bát quái.
Trong khi tôi đang sốc, bên cạnh tôi, Hạ sĩ Mạnh, khuôn mặt tươi rói, vô cảm như trước. Khi tôi quay lại đối mặt với anh ta, khóe miệng anh mỉm cười, nhưng ánh mắt thì không.
"Chúng tôi sử dụng năng lượng này để vận hành bệnh viện," anh nói. "Chúng tôi tiết kiệm tài nguyên đáng kể cho nhà nước. Và hãy nhìn xem," – anh ta chỉ tay về cái núi xác - "có rất nhiều ở đây. Chúng ta gần như có năng lượng tái tạo" Anh ta cười và vẫy tay.
Tôi chỉ đứng im lặng và nhìn chằm chằm vào thảm cảnh trước mặt. Những người đàn ông mặc đồng phục màu đen hét lên như lũ quỷ với những kẻ khốn khổ đang vứt xác người đã chết. Họ lột sạch mọi thứ có giá trị - đồ trang sức, tiền, quần áo đắt tiền - và ném những món đồ này lên một đống lớn bên cạnh lò. Khi tôi hỏi về chúng, Mạnh nói rằng chúng sẽ được dung để trang trải chi phí hoạt động bệnh viện.
Tôi chạy vào nhà vệ sinh và nôn. Khi tôi đang đỏ bừng mặt và bước ra, Hạ sĩ Mạnh đứng cạnh cửa và nhìn tôi. Khuôn mặt anh ta trống rỗng như trước, nhưng trong mắt anh ta tôi nghĩ rằng anh ta đang khinh tôi. “10 năm làm cấp trên mà anh yếu quá”.
Tôi cảm ơn anh ấy và về nhà.
Khi về, tôi nhận được hàng trăm cập nhật trên thiết bị mã hóa cho sĩ quan. Sự thật luôn nghiệt ngã. Ủy ban Kinh tế và Pháp luật Nhà nước đã phân bổ ngân sách để xây dựng hàng chục cơ sở như Hỏa Thần Sơn trên khắp Trung Quốc. Biến thể đã lan rộng không chỉ đến mọi miền tổ quốc, mà còn đến hầu hết các quốc gia khác trên thế giới. May mắn thay, chúng tôi đã có thỏa thuận với các chính phủ các nước - họ đồng ý giả vờ rằng căn bệnh gây ra bởi coronavirus. Họ cũng lo lắng như chúng tôi rằng sự hoảng loạn tập thể, bất ổn xã hội có thể bùng phát ở đất nước họ. Người Mỹ lo sợ rằng chỉ số S & P 500 có thể suy giảm, ảnh hưởng đến kinh tế. Điều này không thể xảy ra vào kì bầu cử, vì vậy chúng tôi có thể tin tưởng Mỹ sẽ hỗ trợ tích cực nhất.
Tất nhiên Tổ chức Y tế Thế giới cũng đã giúp chúng tôi. Trong một thời gian dài, vấn đề duy nhất với WHO là chúng tôi thi với Mỹ xem ai hối lộ họ nhiều hơn. Họ đã phát đi tất cả các loại thông tin sai lệch tinh vi về việc giải mã DNA của cái gọi là coronavirus. Tất cả điều này đã cho phép chúng tôi ngăn chặn sự hoảng loạn toàn cầu.
Trong lúc này thôi.
Tuy nhiên, tình hình đang xấu đi với tốc độ đáng lo ngại. Tôi đã miễn cưỡng tiết lộ quá nhiều, điều này sẽ khiến tôi mất an toàn, nhưng sự thực là chúng tôi nhanh chóng thực hiện các biện pháp để bảo vệ hầu hết các lãnh đạo cấp cao. Nếu bạn xem tin tức, bạn sẽ thấy Tổng tịch đã biến mất khoảng một tuần sau khi dịch bệnh bùng phát, trước khi được thấy trò chuyện với nhà lãnh đạo Campuchia.
Bạn nên biết rằng người gặp nhà lãnh đạo Campuchia không phải Tổng tịch. Đó là diễn viên đóng thế được đào tạo để có ngoại hình và giọng nói giống Tổng tịch. Ông ấy tất nhiên không bất cẩn mạo hiểm sức khỏe bản thân, và hiện tại được bảo vệ an toàn trong một hầm ngầm bí mật bên dưới Trung Nam Hải, trụ sở của Đảng ở Bắc Kinh.
Ông cũng không phải là nhà lãnh đạo duy nhất đang lẩn trốn. Trên thực tế, tôi có thể đảm bảo với bạn rằng hơn một nửa số đảng viên cao cấp hiện đang sử dụng diễn viên đóng thế. Bạn thực sự nghĩ rằng Thủ tướng sẽ mạo hiểm mạng sống của mình bằng cách đến Vũ Hán?
Tất cả điều này có nghĩa là chính phủ của chúng tôi đã bị tê liệt hoàn toàn và các chức năng của nhà nước đã được quân đội tiếp quản.
Tôi thấy rõ rằng những nỗ lực của chúng tôi là vô nghĩa. Đúng vậy, việc phong tỏa, cấm đi lại và các vụ ám sát có chủ đích các nhà báo nổi loạn đã cho phép chúng tôi che giấu tình hình thực sự ở Vũ Hán; nhưng tôi biết rằng điều này sẽ không kéo dài. Một khi những cái chết hàng loạt bắt đầu xảy ra thế giới - theo ước tính của chúng tôi, điều này sẽ xảy ra trong tuần tới hoặc lâu hơn - mọi người sẽ biết sự thật. Rõ ràng là chúng ta không thể tự bảo vệ mình khỏi biến thể. Khẩu trang ý tế, thuốc khử trùng tay, găng tay - không gì có thể ngăn chặn nó. Không có gì ngoại trừ mặt nạ hazmat đặc biệt, nhưng chúng không thể được sản xuất với số lượng đủ dùng. Bạn, một người bình thường, thậm chí sẽ không bao giờ nhìn thấy một cái, nói gì tới việc sử dụng qua dịch.
Tôi đã hứa với vợ tôi rằng tôi sẽ đưa bài này cho cô ấy đọc trước khi tôi đăng nó.
Vậy mà tôi không giữ lời.
Tôi nghe thấy tiếng cô ấy khóc, khàn khàn trong phòng ngủ và bàn phím máy tính xách tay của tôi ướt đẫm nước mắt. Cách đây không lâu, con trai tôi đã nhiễm biến thể, điều này đã được chẩn đoán khi khám sức khỏe.
Quân cảnh cung cấp mặt nạ bảo vệ đặc biệt đã đưa mặt nạ hết hạn và không hiệu quả cho con trai tôi, mặt nạ mà các quan chức cấp cao đã đeo và sau đó vứt đi. Mặt khác, mặt nạ của tôi luôn có chất lượng tốt.
Hóa ra tôi có giá trị với họ hơn con trai tôi. Tôi cho rằng con trai tôi không thể giúp họ che đậy một việc như thế này.
Từ lâu chúng tôi đã quyết định rằng chúng tôi sẽ khác biệt - chúng tôi sẽ luôn trung thực với con. Và khi thằng bé hỏi chúng tôi, chúng tôi đã nói sự thật. Chúng tôi nói với con rằng con đang rất ốm rằng con sẽ không khá hơn.
Thằng bé tiếp tục hỏi, và chúng tôi nói rằng con sẽ chết. Thằng bé còn rất nhỏ, nhưng đã hiểu.
Những tiếng khóc của vợ con sẽ ám ảnh tôi suốt những ngày khốn khổ còn lại trên thế giới này.
Hãy để họ đến và làm những điều họ muốn. Tôi không còn quan tâm.
Nguồn: Reddit
Last edited by a moderator: