Tôi nói lên quan điểm cá nhân nhé.
Miền Bắc, Miền Trung:
1. Khi có tiệc nhâu đám tiệc, cưới,...tôi cảm thấy họ trong lúc nhậu họ rất quý cái thức ăn họ làm ra, có một sự trân trọng.
2. Trách nhiệm luôn đặt lên hàng đầu, tình nghĩa vẫn giữ trong lòng hoặc thể hiện ra bên ngoài tuy nhiên họ vẫn luôn đặc trách nhiệm công việc lên hàng đầu. Ví dụ nhậu có chừng mực về dắt bò vào chuồng, hoặc cắt cỏ cho bò ăn v.v...
3. Trong mâm nhậu họ luôn quan trọng phần trình bày thức ăn gồm món gì, và đủ món hay chưa nó rất quan trọng vì một phần nó rất nghiêm túc giống như đúng nghỉa của mâm cổ zạy.
Miền Nam:
1. Sự trân trọng thức ăn làm ra đa số họ không có quý trọng, đa phần mình thấy cuộc nhâu bỏ thức ăn thấy tiếc lun, 3 người nhậu có khi làm thức ăn lên cho 5, 10 người. nhậu ko hết đụng đủa vào là bỏ đi vì đồ nhậu mà rớ đủa vào là ăn ko được, hồi lắm. thà nhậu hết trong bửa.
2. Trách nhiệm trong lúc nhậu đa phần không có, ví dụ mới vào bàn thường họ đặc ra mục tiêu nhâu hết 1 lít rồi về làm công chuyện, tuy nhiên anh em, kèo nài nói qua nói lát nhậu bí tỉ lun, quên cả phần công việc ngày hôm đó mình phải làm.
3. Họ luôn đặt tình cảm lên hàng đầu đa phần họ cần rượu không cần mồi tại sao lại có vấn đề này: Ví dụ ít mồi thì sẽ nhiều rượu lên hết mức có thể. Mấy ông ko tiền nhậu mà hùng lại thì họ lun chọn phương pháp mua mồi ít còn lại là mua rượu. Một số phần thì ghiềng nên ăn nhiều sẽ mất ngon mất mùi ngon của rượu trong lúc uông.
=> Còn vất đề ở dơ ở sạch, tùy người à nhiều người có quan điểm, người Bắc, Trung ở dơ hơn người Trong Nam nhưng mình quan sát và thấy được ông nào, bà nào mà ở dơ thì bất chấp vùng miền, dơ thấy bệnh lun ăn nhậu khạc nhổ, xả rác tùm lum. Đa số mình thấy được trong quá trình bán quán nhậu nhé các bạn ko khẳn định 100%.