[Chuyện thật] Đừng để con ciu làm mù con mắt ae ạ

Đại bàng

New Member
Joined
Jan 15, 2009
Messages
27
Reaction score
1
Last Updated 2020-02-10 ,16:32
Mình vào voz cũng lâu lắm rồi những toàn tàu ngầm, đọc bài vui vui chứ chả post gì bao giờ, thi thoảng cũng đọc vào những chuyện mà ae tự nhận là ngu, thì mình đọc xong cũng cười khảy và nghĩ "Đời mình sẽ ko bao giờ vậy". Thế mà xong đúng là ai cũng có cơn ngu đột xuất dù cả đời có thể khôn ngoan, nay ngồi làm vài chén xong viết ra mấy dòng này để ae chửi mình ngu cho ae vui, chứ mình cũng biết mình ngu rồi.
Nói qua về bản thân mình, ngoại hình ổn, học hành cũng tử tế, công việc cũng tương đối, lương ko phải gọi là dạng top winner voz nhưng cũng đủ để ăn tiêu và có tích góp, có obg phụ thêm vào thì chuyện 1 vài năm nữa mua nhà ở riêng là ko phải nghĩ. Gia đình thì ở khu trung tâm HN, sổ đỏ vài cái, cái ở cái cho thuê, không có nợ nần gì hay nghiện ngập gì. Vân vân và mây mây, tóm lại là ổn áp.
Cuộc đời mình đến năm nay là 31 tuổi, mặt ko già nhưng mà quả cà thì cũng không còn trẻ, theo như các cụ dọa thì ko lấy nhanh sau này nó teo lại, đẻ cũng vất vả, thế nên là sau quãng thời gian yêu đương vui giao lưu, bắt đầu đi vào vòng lựa chọn chắc chắn và nghiêm túc tí. Các mối mai giới thiệu cho thì cũng lắm, phần lớn các em đều thuộc dạng lý lịch rõ ràng, vì toàn người quen dắt dây, cơ mà tính mình lại không thích sự xếp đặt, nên quyết định tự đi tìm trong những mối quen đã có. Hơi khoai vì mấy em kém mình ít tuổi thì đều đã chống lầy, mà kém nhiều tuổi quá thì các em lại chưa thích lập gia đình, chỉ còn sót lại vài em để lọc.
Đầu tiên, mình rất bồ kết một em, xinh, cao ráo, thông minh, sang chảnh, chưa biết tiền từ đâu nhưng hình insta lúc nào cũng phải có đồ hiệu, du lịch khắp nơi. Mối này là quen sơ sơ từ lâu, cũng biết qua qua là bố em làm cán bộ, đi học nước ngoài về, nên chắc là tiền gia đình cho chứ cũng ko thể rơi vào nhóm hoa rơi cửa phật, 1 quật 5 trăm như mấy em hay post hình du lịch tự túc. Ấy cơ mà e ấy lại ở SG, hơi xa xôi quá nên câu chuyện mới dừng ở mức đò đưa qua chat chit đùa cợt vài câu giữ thiện cảm chứ chưa có gặp lại bao giờ, ấn tượng là khá tốt.
Thế rồi thì nước xa không cứu được lửa gần, gái đẹp thông minh có duyên ở xa thì vẫn cứ là ở xa, thế nên là tặc lưỡi nghĩ bụng để đấy 1 2 năm nữa xin chuyển công tác vào chi nhánh trong SG rồi triển sau, ẻm còn trẻ, chắc cũng chưa có chuyện theo chồng bỏ cuộc chơi ngay được. Và mình quyết định dò xét các mối khác ở biên độ dao động gần gũi hơn, thế nào được ngay một em cũng cao ráo, xinh xinh, không có duyên bằng em kia nhưng cũng có vẻ khá ổn về tài chính, vậy là quyết định giao lưu.
Em này thì nói thực là biết cũng tương đối lâu nhưng chỉ dừng ở mức gặp mặt một vài lần trong một số dịp vô thưởng vô phạt, lần này quen là do ẻm vô tình comment vào trong status đêm khuya, rảnh rỗi inbox tán phét chơi, thế nào mà lại bập. Sau một thời gian tìm hiểu lại qua qua lại, cả hai cũng đi đến bước rất thuận ý trời: Xếp hình. Nói thêm thì chuyện XH này của e và mình thực sự hợp nhau kinh người, cả hai đều rất cởi mở, chia sẻ, chịu khó phê bình và tự phê bình để kiện toàn bộ máy sung sướng. Cả hai lại có chung quan điểm chê trà đá và quá thích nhân trần, nên là cùng đồng ý sử dụng biện pháp tránh thai tính ngày để đảm bảo trải nghiệm tốt nhất, còn tất nhiên những ngày nguy hiểm thì vẫn cứ là phải cẩn thận. Em bảo chu kỳ của em rất ổn nên phương pháp này có thể gọi là tin cậy, kết hợp việc cho ra ngoài thì không có gì phải nghĩ.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, vốn chỉ định giao lưu với em một thời gian rồi quay đi, để lại cho nhau những kỷ niệm đẹp, mà lại không được như dự kiến.
Em dính bầu.
Và sau này mới biết rằng có một lần làm, dù chưa đến ngày an toàn, nhưng vì thích nhân trần (hoặc do em cố tình để dính, giờ cũng k biết nữa), nên em đã ko nói với mình, lại còn chọn tư thế cưỡi ngựa khi mình sắp về đích, để mình ko có cơ hội rút ra như bình thường.
Là đàn ông dám làm dám chịu, khi em nói muốn giữ và con em cần có bố, mình quyết định đồng ý, nghĩ rằng thôi thì cuộc đời đã xô thì mình đành đẩy, không trách ai, thằng nhỏ bắt thằng lớn vào cũi sớm thì chẳng lẽ lôi nó ra chặt.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, lần nữa. Hôm vừa rồi mới về nhà em lần đầu, nhà ở Hải Dương, trước em khoe nhà em ở thành phố Hải Dương, về nhà em mới thấy đúng thật là TP, nhưng trong một con ngách qua vài lần ngõ, sâu hút hút, oto con phải dừng ở đường lớn rồi đi bộ vào. Nhà em thì tối như hũ nút, tường rêu mốc hôi rình, hơi bé theo chuẩn của HN, còn ở chuẩn của vùng ấy thì là tương đối tiết kiệm không gian. Cả bố và mẹ em đều không có nguồn thu nào ổn định, ông bố lại còn hút thuốc lá như trĩ, ho sòng sọc, nghe bảo có bệnh về phổi mà vợ con không nói được, vẫn cứ hút. Chuyện dính bầu, e đã thông báo với mẹ em, nên khi trà dư tửu hậu, bố em vừa ra ngoài đi mua thuốc hút, mẹ em đã đề cập với mình đến chuyện phải cưới thật là sớm, kẻo để lâu hàng xóm dị nghị, và bảo mình về thưa chuyện với gia đình bên ấy, chuẩn bị nhanh kẻo không kịp.
Mình lên xe chạy về nhà mà như người mất hồn, cuộc đời mình trước nay rất chăm làm việc thiện, mà bị anh Nghiệp quất cho cái hơi đau. Lại chủ quan, dắt em về ra mắt gia đình bên mình nói chuyện nghiêm túc trước khi về nhà em, thành ra giờ các cụ bên này đã mừng quá, đi gọi điện báo sơ sơ cho ae họ hàng chuẩn bị tinh thần rồi, ko thể rút lại được nữa.
Hai ngày hôm nay ngồi ngẫm nghĩ thấy cuộc đời trước mắt mù mịt quá, tự dưng đèo bòng gánh nợ, chẳng biết làm thế nào. Nói dại mồm nhìn ông bố em như kia, ít nữa đổ bệnh ra lúc nào ko biết, thì lại tiền tấn rót vào mà chữa, chẳng nhẽ bảo lấy vợ không có trách nhiệm với nhà vợ?
Mà đấy là mới chuyện ngoài da, còn bên trong cũng đau đầu ko kém, trước kia còn đang tìm hiểu nhau thì em không nói gì, giờ chuẩn bị cưới về đã bắt đầu đề cập chuyện muốn ở riêng, ra ngoài mua nhà. Bố tổ sư, tiền ở đâu bây giờ? chắc chắn là ko mong bên ngoại nhả ra được đồng nào.
Thôi nói nữa thì chả biết còn viết đến bao giờ, chào các thím, em dừng bút ở đây để còn ra kia quất chim vào cột điện cho nó nhớ, để không tái phạm lần sau, à mà làm gì còn lần sau nữa.:sosad:

#edit 1: Cảm ơn các thím đã nhiệt tình chửi em hết hai mươi mấy trang giấy sau chưa đầy nửa ngày post bài. Để các thím chửi được đúng trọng tâm, em xin note lại các đầu dòng mà hôm qua trong lúc chưa bình tĩnh, chưa kể được rõ:
1. Em không tham lấy vợ giàu để đào tiền nhà vợ, nhưng tính em thích công bằng, ví dụ tương lai mua nhà mua cửa thì tỷ lệ nhà chồng góp 1, nhà vợ ngót nghét cũng phải góp được 0.7 hay 0.8 gì đó, như vậy mới phải đạo. Mà đây thì sang nhìn chỉ thấy tương lai tốn tiền chứ ko có ra tiền.
2. Em không chửi người ta nghèo, nhưng em shock vì cái thực tế và cái phông bạt nó khác nhau. Nghèo có dăm bảy loại nghèo, loại nghèo này là lười ko làm gì cả, dù tuổi hai ông bà bên ấy còn trẻ hơn bố mẹ em nhiều, mà chả làm gì, chỉ ngày ngày ăn xong ôm con chó cảnh hồi rình, xong đi ngủ trưa đến giữa buổi chiều mới dậy rồi đi chém gió quanh xóm. Trong nhà thì động tí chửi bới nhau, chuyện nhỏ nhặt cũng ầm ầm như cái chợ, khác biệt hoàn toàn phông văn hóa với nhà em, mọi người đều đối thoại nhẹ nhàng.
3. Em lên đây than vãn để bớt stress bản thân và cho các ae chưa trải qua một cái lời cảnh tỉnh thôi, chứ ở ngoài là đã đưa về ra mắt hết trong gia đình, hai nhà đã định ngày qua nói chuyện nghiêm túc rồi, hôm trước em đi tiền trạm về mới điếng người, còn chưa biết có nên nói trước với bố mẹ về hoàn cảnh bên ấy ko. Sợ nói ra các cụ lại phiền lòng vì nghĩ mình đang nản.

#edit 2: Cập nhật thêm cho các thím là nhà gái đã đi xem thầy xem thợ gì đó, khá là sùng tín nên cho yêu cầu phải cưới ngay lập tức trong tháng giêng âm lịch này, nếu không sau này sẽ tán gia bại sản, vợ chồng ly tán.:sosad:

Last Updated 2020-02-10 ,08:43
Mình vào voz cũng lâu lắm rồi những toàn tàu ngầm, đọc bài vui vui chứ chả post gì bao giờ, thi thoảng cũng đọc vào những chuyện mà ae tự nhận là ngu, thì mình đọc xong cũng cười khảy và nghĩ "Đời mình sẽ ko bao giờ vậy". Thế mà xong đúng là ai cũng có cơn ngu đột xuất dù cả đời có thể khôn ngoan, nay ngồi làm vài chén xong viết ra mấy dòng này để ae chửi mình ngu cho ae vui, chứ mình cũng biết mình ngu rồi.
Nói qua về bản thân mình, ngoại hình ổn, học hành cũng tử tế, công việc cũng tương đối, lương ko phải gọi là dạng top winner voz nhưng cũng đủ để ăn tiêu và có tích góp, có obg phụ thêm vào thì chuyện 1 vài năm nữa mua nhà ở riêng là ko phải nghĩ. Gia đình thì ở khu trung tâm HN, sổ đỏ vài cái, cái ở cái cho thuê, không có nợ nần gì hay nghiện ngập gì. Vân vân và mây mây, tóm lại là ổn áp.
Cuộc đời mình đến năm nay là 31 tuổi, mặt ko già nhưng mà quả cà thì cũng không còn trẻ, theo như các cụ dọa thì ko lấy nhanh sau này nó teo lại, đẻ cũng vất vả, thế nên là sau quãng thời gian yêu đương vui giao lưu, bắt đầu đi vào vòng lựa chọn chắc chắn và nghiêm túc tí. Các mối mai giới thiệu cho thì cũng lắm, phần lớn các em đều thuộc dạng lý lịch rõ ràng, vì toàn người quen dắt dây, cơ mà tính mình lại không thích sự xếp đặt, nên quyết định tự đi tìm trong những mối quen đã có. Hơi khoai vì mấy em kém mình ít tuổi thì đều đã chống lầy, mà kém nhiều tuổi quá thì các em lại chưa thích lập gia đình, chỉ còn sót lại vài em để lọc.
Đầu tiên, mình rất bồ kết một em, xinh, cao ráo, thông minh, sang chảnh, chưa biết tiền từ đâu nhưng hình insta lúc nào cũng phải có đồ hiệu, du lịch khắp nơi. Mối này là quen sơ sơ từ lâu, cũng biết qua qua là bố em làm cán bộ, đi học nước ngoài về, nên chắc là tiền gia đình cho chứ cũng ko thể rơi vào nhóm hoa rơi cửa phật, 1 quật 5 trăm như mấy em hay post hình du lịch tự túc. Ấy cơ mà e ấy lại ở SG, hơi xa xôi quá nên câu chuyện mới dừng ở mức đò đưa qua chat chit đùa cợt vài câu giữ thiện cảm chứ chưa có gặp lại bao giờ, ấn tượng là khá tốt.
Thế rồi thì nước xa không cứu được lửa gần, gái đẹp thông minh có duyên ở xa thì vẫn cứ là ở xa, thế nên là tặc lưỡi nghĩ bụng để đấy 1 2 năm nữa xin chuyển công tác vào chi nhánh trong SG rồi triển sau, ẻm còn trẻ, chắc cũng chưa có chuyện theo chồng bỏ cuộc chơi ngay được. Và mình quyết định dò xét các mối khác ở biên độ dao động gần gũi hơn, thế nào được ngay một em cũng cao ráo, xinh xinh, không có duyên bằng em kia nhưng cũng có vẻ khá ổn về tài chính, vậy là quyết định giao lưu.
Em này thì nói thực là biết cũng tương đối lâu nhưng chỉ dừng ở mức gặp mặt một vài lần trong một số dịp vô thưởng vô phạt, lần này quen là do ẻm vô tình comment vào trong status đêm khuya, rảnh rỗi inbox tán phét chơi, thế nào mà lại bập. Sau một thời gian tìm hiểu lại qua qua lại, cả hai cũng đi đến bước rất thuận ý trời: Xếp hình. Nói thêm thì chuyện XH này của e và mình thực sự hợp nhau kinh người, cả hai đều rất cởi mở, chia sẻ, chịu khó phê bình và tự phê bình để kiện toàn bộ máy sung sướng. Cả hai lại có chung quan điểm chê trà đá và quá thích nhân trần, nên là cùng đồng ý sử dụng biện pháp tránh thai tính ngày để đảm bảo trải nghiệm tốt nhất, còn tất nhiên những ngày nguy hiểm thì vẫn cứ là phải cẩn thận. Em bảo chu kỳ của em rất ổn nên phương pháp này có thể gọi là tin cậy, kết hợp việc cho ra ngoài thì không có gì phải nghĩ.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, vốn chỉ định giao lưu với em một thời gian rồi quay đi, để lại cho nhau những kỷ niệm đẹp, mà lại không được như dự kiến.
Em dính bầu.
Và sau này mới biết rằng có một lần làm, dù chưa đến ngày an toàn, nhưng vì thích nhân trần (hoặc do em cố tình để dính, giờ cũng k biết nữa), nên em đã ko nói với mình, lại còn chọn tư thế cưỡi ngựa khi mình sắp về đích, để mình ko có cơ hội rút ra như bình thường.
Là đàn ông dám làm dám chịu, khi em nói muốn giữ và con em cần có bố, mình quyết định đồng ý, nghĩ rằng thôi thì cuộc đời đã xô thì mình đành đẩy, không trách ai, thằng nhỏ bắt thằng lớn vào cũi sớm thì chẳng lẽ lôi nó ra chặt.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, lần nữa. Hôm vừa rồi mới về nhà em lần đầu, nhà ở Hải Dương, trước em khoe nhà em ở thành phố Hải Dương, về nhà em mới thấy đúng thật là TP, nhưng trong một con ngách qua vài lần ngõ, sâu hút hút, oto con phải dừng ở đường lớn rồi đi bộ vào. Nhà em thì tối như hũ nút, tường rêu mốc hôi rình, hơi bé theo chuẩn của HN, còn ở chuẩn của vùng ấy thì là tương đối tiết kiệm không gian. Cả bố và mẹ em đều không có nguồn thu nào ổn định, ông bố lại còn hút thuốc lá như trĩ, ho sòng sọc, nghe bảo có bệnh về phổi mà vợ con không nói được, vẫn cứ hút. Chuyện dính bầu, e đã thông báo với mẹ em, nên khi trà dư tửu hậu, bố em vừa ra ngoài đi mua thuốc hút, mẹ em đã đề cập với mình đến chuyện phải cưới thật là sớm, kẻo để lâu hàng xóm dị nghị, và bảo mình về thưa chuyện với gia đình bên ấy, chuẩn bị nhanh kẻo không kịp.
Mình lên xe chạy về nhà mà như người mất hồn, cuộc đời mình trước nay rất chăm làm việc thiện, mà bị anh Nghiệp quất cho cái hơi đau. Lại chủ quan, dắt em về ra mắt gia đình bên mình nói chuyện nghiêm túc trước khi về nhà em, thành ra giờ các cụ bên này đã mừng quá, đi gọi điện báo sơ sơ cho ae họ hàng chuẩn bị tinh thần rồi, ko thể rút lại được nữa.
Hai ngày hôm nay ngồi ngẫm nghĩ thấy cuộc đời trước mắt mù mịt quá, tự dưng đèo bòng gánh nợ, chẳng biết làm thế nào. Nói dại mồm nhìn ông bố em như kia, ít nữa đổ bệnh ra lúc nào ko biết, thì lại tiền tấn rót vào mà chữa, chẳng nhẽ bảo lấy vợ không có trách nhiệm với nhà vợ?
Mà đấy là mới chuyện ngoài da, còn bên trong cũng đau đầu ko kém, trước kia còn đang tìm hiểu nhau thì em không nói gì, giờ chuẩn bị cưới về đã bắt đầu đề cập chuyện muốn ở riêng, ra ngoài mua nhà. Bố tổ sư, tiền ở đâu bây giờ? chắc chắn là ko mong bên ngoại nhả ra được đồng nào.
Thôi nói nữa thì chả biết còn viết đến bao giờ, chào các thím, em dừng bút ở đây để còn ra kia quất chim vào cột điện cho nó nhớ, để không tái phạm lần sau, à mà làm gì còn lần sau nữa.:sosad:

#edit 1: Cảm ơn các thím đã nhiệt tình chửi em hết hai mươi mấy trang giấy sau chưa đầy nửa ngày post bài. Để các thím chửi được đúng trọng tâm, em xin note lại các đầu dòng mà hôm qua trong lúc chưa bình tĩnh, chưa kể được rõ:
1. Em không tham lấy vợ giàu để đào tiền nhà vợ, nhưng tính em thích công bằng, ví dụ tương lai mua nhà mua cửa thì tỷ lệ nhà chồng góp 1, nhà vợ ngót nghét cũng phải góp được 0.7 hay 0.8 gì đó, như vậy mới phải đạo. Mà đây thì sang nhìn chỉ thấy tương lai tốn tiền chứ ko có ra tiền.
2. Em không chửi người ta nghèo, nhưng em shock vì cái thực tế và cái phông bạt nó khác nhau. Nghèo có dăm bảy loại nghèo, loại nghèo này là lười ko làm gì cả, dù tuổi hai ông bà bên ấy còn trẻ hơn bố mẹ em nhiều, mà chả làm gì, chỉ ngày ngày ăn xong ôm con chó cảnh hồi rình, xong đi ngủ trưa đến giữa buổi chiều mới dậy rồi đi chém gió quanh xóm. Trong nhà thì động tí chửi bới nhau, chuyện nhỏ nhặt cũng ầm ầm như cái chợ, khác biệt hoàn toàn phông văn hóa với nhà em, mọi người đều đối thoại nhẹ nhàng.
3. Em lên đây than vãn để bớt stress bản thân và cho các ae chưa trải qua một cái lời cảnh tỉnh thôi, chứ ở ngoài là đã đưa về ra mắt hết trong gia đình, hai nhà đã định ngày qua nói chuyện nghiêm túc rồi, hôm trước em đi tiền trạm về mới điếng người, còn chưa biết có nên nói trước với bố mẹ về hoàn cảnh bên ấy ko. Sợ nói ra các cụ lại phiền lòng vì nghĩ mình đang nản.

Mình vào voz cũng lâu lắm rồi những toàn tàu ngầm, đọc bài vui vui chứ chả post gì bao giờ, thi thoảng cũng đọc vào những chuyện mà ae tự nhận là ngu, thì mình đọc xong cũng cười khảy và nghĩ "Đời mình sẽ ko bao giờ vậy". Thế mà xong đúng là ai cũng có cơn ngu đột xuất dù cả đời có thể khôn ngoan, nay ngồi làm vài chén xong viết ra mấy dòng này để ae chửi mình ngu cho ae vui, chứ mình cũng biết mình ngu rồi.
Nói qua về bản thân mình, ngoại hình ổn, học hành cũng tử tế, công việc cũng tương đối, lương ko phải gọi là dạng top winner voz nhưng cũng đủ để ăn tiêu và có tích góp, có obg phụ thêm vào thì chuyện 1 vài năm nữa mua nhà ở riêng là ko phải nghĩ. Gia đình thì ở khu trung tâm HN, sổ đỏ vài cái, cái ở cái cho thuê, không có nợ nần gì hay nghiện ngập gì. Vân vân và mây mây, tóm lại là ổn áp.
Cuộc đời mình đến năm nay là 31 tuổi, mặt ko già nhưng mà quả cà thì cũng không còn trẻ, theo như các cụ dọa thì ko lấy nhanh sau này nó teo lại, đẻ cũng vất vả, thế nên là sau quãng thời gian yêu đương vui giao lưu, bắt đầu đi vào vòng lựa chọn chắc chắn và nghiêm túc tí. Các mối mai giới thiệu cho thì cũng lắm, phần lớn các em đều thuộc dạng lý lịch rõ ràng, vì toàn người quen dắt dây, cơ mà tính mình lại không thích sự xếp đặt, nên quyết định tự đi tìm trong những mối quen đã có. Hơi khoai vì mấy em kém mình ít tuổi thì đều đã chống lầy, mà kém nhiều tuổi quá thì các em lại chưa thích lập gia đình, chỉ còn sót lại vài em để lọc.
Đầu tiên, mình rất bồ kết một em, xinh, cao ráo, thông minh, sang chảnh, chưa biết tiền từ đâu nhưng hình insta lúc nào cũng phải có đồ hiệu, du lịch khắp nơi. Mối này là quen sơ sơ từ lâu, cũng biết qua qua là bố em làm cán bộ, đi học nước ngoài về, nên chắc là tiền gia đình cho chứ cũng ko thể rơi vào nhóm hoa rơi cửa phật, 1 quật 5 trăm như mấy em hay post hình du lịch tự túc. Ấy cơ mà e ấy lại ở SG, hơi xa xôi quá nên câu chuyện mới dừng ở mức đò đưa qua chat chit đùa cợt vài câu giữ thiện cảm chứ chưa có gặp lại bao giờ, ấn tượng là khá tốt.
Thế rồi thì nước xa không cứu được lửa gần, gái đẹp thông minh có duyên ở xa thì vẫn cứ là ở xa, thế nên là tặc lưỡi nghĩ bụng để đấy 1 2 năm nữa xin chuyển công tác vào chi nhánh trong SG rồi triển sau, ẻm còn trẻ, chắc cũng chưa có chuyện theo chồng bỏ cuộc chơi ngay được. Và mình quyết định dò xét các mối khác ở biên độ dao động gần gũi hơn, thế nào được ngay một em cũng cao ráo, xinh xinh, không có duyên bằng em kia nhưng cũng có vẻ khá ổn về tài chính, vậy là quyết định giao lưu.
Em này thì nói thực là biết cũng tương đối lâu nhưng chỉ dừng ở mức gặp mặt một vài lần trong một số dịp vô thưởng vô phạt, lần này quen là do ẻm vô tình comment vào trong status đêm khuya, rảnh rỗi inbox tán phét chơi, thế nào mà lại bập. Sau một thời gian tìm hiểu lại qua qua lại, cả hai cũng đi đến bước rất thuận ý trời: Xếp hình. Nói thêm thì chuyện XH này của e và mình thực sự hợp nhau kinh người, cả hai đều rất cởi mở, chia sẻ, chịu khó phê bình và tự phê bình để kiện toàn bộ máy sung sướng. Cả hai lại có chung quan điểm chê trà đá và quá thích nhân trần, nên là cùng đồng ý sử dụng biện pháp tránh thai tính ngày để đảm bảo trải nghiệm tốt nhất, còn tất nhiên những ngày nguy hiểm thì vẫn cứ là phải cẩn thận. Em bảo chu kỳ của em rất ổn nên phương pháp này có thể gọi là tin cậy, kết hợp việc cho ra ngoài thì không có gì phải nghĩ.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, vốn chỉ định giao lưu với em một thời gian rồi quay đi, để lại cho nhau những kỷ niệm đẹp, mà lại không được như dự kiến.
Em dính bầu.
Và sau này mới biết rằng có một lần làm, dù chưa đến ngày an toàn, nhưng vì thích nhân trần (hoặc do em cố tình để dính, giờ cũng k biết nữa), nên em đã ko nói với mình, lại còn chọn tư thế cưỡi ngựa khi mình sắp về đích, để mình ko có cơ hội rút ra như bình thường.
Là đàn ông dám làm dám chịu, khi em nói muốn giữ và con em cần có bố, mình quyết định đồng ý, nghĩ rằng thôi thì cuộc đời đã xô thì mình đành đẩy, không trách ai, thằng nhỏ bắt thằng lớn vào cũi sớm thì chẳng lẽ lôi nó ra chặt.
Ấy thế mà đời ko phải như mơ, lần nữa. Hôm vừa rồi mới về nhà em lần đầu, nhà ở Hải Dương, trước em khoe nhà em ở thành phố Hải Dương, về nhà em mới thấy đúng thật là TP, nhưng trong một con ngách qua vài lần ngõ, sâu hút hút, oto con phải dừng ở đường lớn rồi đi bộ vào. Nhà em thì tối như hũ nút, tường rêu mốc hôi rình, hơi bé theo chuẩn của HN, còn ở chuẩn của vùng ấy thì là tương đối tiết kiệm không gian. Cả bố và mẹ em đều không có nguồn thu nào ổn định, ông bố lại còn hút thuốc lá như trĩ, ho sòng sọc, nghe bảo có bệnh về phổi mà vợ con không nói được, vẫn cứ hút. Chuyện dính bầu, e đã thông báo với mẹ em, nên khi trà dư tửu hậu, bố em vừa ra ngoài đi mua thuốc hút, mẹ em đã đề cập với mình đến chuyện phải cưới thật là sớm, kẻo để lâu hàng xóm dị nghị, và bảo mình về thưa chuyện với gia đình bên ấy, chuẩn bị nhanh kẻo không kịp.
Mình lên xe chạy về nhà mà như người mất hồn, cuộc đời mình trước nay rất chăm làm việc thiện, mà bị anh Nghiệp quất cho cái hơi đau. Lại chủ quan, dắt em về ra mắt gia đình bên mình nói chuyện nghiêm túc trước khi về nhà em, thành ra giờ các cụ bên này đã mừng quá, đi gọi điện báo sơ sơ cho ae họ hàng chuẩn bị tinh thần rồi, ko thể rút lại được nữa.
Hai ngày hôm nay ngồi ngẫm nghĩ thấy cuộc đời trước mắt mù mịt quá, tự dưng đèo bòng gánh nợ, chẳng biết làm thế nào. Nói dại mồm nhìn ông bố em như kia, ít nữa đổ bệnh ra lúc nào ko biết, thì lại tiền tấn rót vào mà chữa, chẳng nhẽ bảo lấy vợ không có trách nhiệm với nhà vợ?
Mà đấy là mới chuyện ngoài da, còn bên trong cũng đau đầu ko kém, trước kia còn đang tìm hiểu nhau thì em không nói gì, giờ chuẩn bị cưới về đã bắt đầu đề cập chuyện muốn ở riêng, ra ngoài mua nhà. Bố tổ sư, tiền ở đâu bây giờ? chắc chắn là ko mong bên ngoại nhả ra được đồng nào.
Thôi nói nữa thì chả biết còn viết đến bao giờ, chào các thím, em dừng bút ở đây để còn ra kia quất chim vào cột điện cho nó nhớ, để không tái phạm lần sau, à mà làm gì còn lần sau nữa.:sosad:
 
Last edited by a moderator:

kprsr

New Member
Joined
Oct 4, 2017
Messages
166
Reaction score
1
nếu ko thích nó thì bạn vẫn có thể thỏa thuận nuôi con chung được nhé :sexy: còn lại thân ai nấy lo
 

Đại bàng

New Member
Joined
Jan 15, 2009
Messages
27
Reaction score
1
twosu9x said:
y chang mình, khác cái mình cưới ko phải dính bầu mà là do mình còn non, h dc 3 năm rồi vẫn còn thấy hối hận nhé thớt
Chia sẻ kỹ hơn câu chuyện đi mai fen, cho ae đồng râm cùng dạy dỗ con ciu :sosad:
 

AyaBrea

New Member
Joined
Sep 28, 2017
Messages
1,304
Reaction score
0
Đúng con mình, ko đổ vỏ cũng ok rồi :chaymau:
Thay vì ngóng trông núi khác ông nên toàn tâm toàn ý cho gia đình sắp có đi :">
 

JohnConnor

New Member
Joined
Oct 4, 2017
Messages
205
Reaction score
2
Nói đừng buồn nhưng thớt ngu như chó!!!

Đáng kiếp cái tật thích chơi qua đường. Giờ tàn một đời trai. Cuộc sống tối tăm như âm hộ.

Chửi đủ rồi , giờ lời khuyên đây :

Nếu đã thấy ko hạnh phúc thì tuyệt đối ko cưới, đẻ con ra xét nghiệm ADN, Nếu là con thật thì chu cấp, đền bù bằng cách nào đó.

Chứ cưới thì khổ cho cả đứa con,
 

ranh92

New Member
Joined
Sep 28, 2017
Messages
203
Reaction score
0
Nick.Thu.4 said:
đội ơn thím :beauty::beauty::beauty:
chơi 1 lần mà dính thì hơi hiếm. :gach::gach::gach:
thớt nên đi kiểm tra DNA
Đéo phải 1 lần đâu :look_down:
Chắc phải N lần :sweat:
 

Đại bàng

New Member
Joined
Jan 15, 2009
Messages
27
Reaction score
1
dieuminh280795 said:
Thanh niên chịch gái phê con cu xong chê gia đình gái thế này thế nọ.
Ko xứng đáng là 1 thằng đàn ông
Em có chạy làng đâu thím, cũng ko mở mồm ra than thở với ai ngoài đời, mình chơi mình chịu, lên đây nói ae rút kinh nghiệm có trách nhiệm với cơn phê của mình thôi.
 

BlueApril

New Member
Joined
Sep 27, 2017
Messages
671
Reaction score
0
Theo ý trời xếp hình, thuận đường nhân trần nhưng ngày để bên gái tính.
Nhu cầu của cái cơ thể nhiều khi hư đốn và oái ăm, nhắm mắt đưa cu thì cũng nhắm mắt chờ duyên số đưa đẩy thôi.
 

Lingzo

New Member
Joined
Sep 29, 2017
Messages
331
Reaction score
0
quan trọng là thím có yêu nó không? còn mà ko yêu còn chơi nhân trần thì giờ lãnh hậu quả là đúng rồi :)
 

baphatdaibac

New Member
Joined
Apr 13, 2016
Messages
9
Reaction score
0
Lỡ để nó up sọt ngu lần 1, giờ nhắm mắt cưới ngu lần 2

via vozForums for iPhone
 
Top