Năm chúa Nguyễn thứ 2 triều đại red
- phủ chúa :
- Chúa ngồi ung dung trong thư phòng bên dưới có phụ chính đại thần vịn vương cai quản tiểu quân cơ ngồi đối ẩm ...
- Vịn vương: bẩm bệ hạ qua nhạc hội vừa rồi thần e là mọi chuyện sẽ khó lường hơn... các nguyên lão có vẻ đã trùng lại muốn làm tốt việc cắt cử quan lại địa phương củng cố quyền lực mà quên đi việc trấn Hưng kỉ cương...
- chúa Nguyễn : Quyền lực là thứ mê hoặc và ám ảnh lớn nhất của con người. Có những con người vì tham quyền đã để lại tiếng xấu muôn thuở, trở thành những kẻ bán nước cầu vinh bị người đời khinh miệt như Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống… cũng có những con người dựa vào quyền lực để đưa đất nước tiến lên, vượt qua khủng hoảng. Là anh hùng hay tội đồ dựa vào thành bại trong cuộc tranh giành và những việc đã làm đối với dân tộc, với nhân dân.
- Vịn vương : vậy ý chúa công là gì ? Tiếp tục ...
- Chúa Nguyễn : Không có một loại quyền lực trên đời này có thể duy trì mãi mãi được ... vậy nên quyền lực chỉ là công cụ để thực thi nhiệm vụ .... còn lại đối với ta nó như đồ bỏ
- Vịn vương: vậy làm như thế nào với bàn cờ sắp tới
- Chúa Nguyễn : ta đã nói rồi .. với ta quyền lực chỉ là công cụ nhưng với các ngưoi thì nó là phần thưởng .... vậy cứ để cho ngưoi và những kẻ như ngưoi vui sướng với phần thưởng liệu có phải hay hơn là đưa cho thẳng cho ngưoi ... cái gì đoạt được nó mới cảm thấy thoả mãn...
- Vịn vương: thần thật xấu hổ trước thánh thượng ...,
- Chúa Nguyễn : ko cần đa lễ ta hiểu ... h đây ai cg muốn quyền lực về tay ... trước mặt thì tuôn lời xu nịnh .. sau lưng vây bè kéo cánh ... dối trên lừa dưới .... đất nước đã bao giờ được như thế này chưa ? Vậy sao ko lấy quyền lực là món quà ... và người nhận được quà phải là người xứng đáng .....
- Chúa Nguyễn từ từ lui vào mật thất sau ánh mắt sắc lẹm và vẻ thất thần của vịn vương....
-