Sáng nay chuẩn bị đi làm thì ông già bảo rút sổ tiết kiệm cho ông ấy 100 triệu trả nợ không là người ta tìm đến nhà, dặn đừng nói cho má nghe. Mượn đỡ rồi vài hôm ổng sẽ vay trả lại sau
Năm ngoái nhà nước giải phóng mặt bằng, nhà được đền bù 1 khoản kha khá. Má trích 1 khoản để trả nợ cho ông ấy hơn trăm triệu, số còn lại gửi ngân hàng đứng tên mình. Mình tuy là con gái út trong nhà, nhưng là đứa duy nhất được học hành tử tế, công việc ổn định và biết tính toán nên trong nhà chuyện lớn chuyện bé gì ba má đều để mình quyết, nhà cửa, tiền bạc đều đứng tên mình.
Sáng nay ổng đòi rút sổ. Mình nhanh trí giả vờ lục tủ tìm sổ nhưng giấu đi, bảo là má cất đâu rồi tìm không ra. Muốn gì thì nói với má, má đưa thì mình rút. Thế rồi mình lên cơ quan. Gọi cho má
Má nghe thì chết đứng. Má chỉ nói “Đừng đưa cho ổng, ổng sống ác với tao quá, chắc tao bỏ nhà đi cho ổng vừa lòng”. Đầu dây bên kia ồn lắm, vì má đang bán ngoài chợ, mình còn nghe người ta hỏi mua rau, má kêu “bỏ bịch dùm em, 6 ngàn nha chị” rồi cúp máy.
Cả sáng lúc ổng đòi rút sổ, mình chỉ bực và chán. Nghe điện thoại của má xong, mình vào wc khóc nức nở. Má bán ngoài chợ từng bó rau 5-6 ngàn, lời từng đồng lẻ, mà ông ấy lại cờ bạc đến trăm triệu. Nghĩ mà đau lòng. Giờ trong nhà, ngoài trừ mình ra, từ anh lớn đến ba má, bắn đùng 1 cái chắc không ai xoay đc 10 triệu, mà ông ấy vay nợ 100 triệu, bạc bẽo ghê
Từ khi mình còn bé, ông ấy 5 lần 7 lượt mang nợ về nhà, giấy tờ nhà cắm từ 5 triệu cho đến 20 triệu không biết bao nhiêu lần. Lần nào cũng là mẹ đi chuộc về. Mới năm ngoài có tiền dư, trả hẳn trăm triệu rồi bây giờ lại dây ra thêm trăm nữa, sống ác quá chừng
Trước giờ với mình, chuyện gì cũng là chuyện khó nghĩ, nhưng riêng tiền bạc là thứ dễ xử lý nhất. Mình không giàu có, không winner, nhưng với mình, tiền mất đi hoàn toàn có thể kiếm lại được. 100 triệu lúc này với mình không phải là vấn đề to tát. Nhưng mình không muốn giống má, cứ phải đèo bòng mòn mỏi trả nợ cho ông ấy. Nghĩ thì bất hiếu, nhưmg chỉ mong ông ấy chết đi cho xong, mệt mỏi lắm rồi.
Nhưng không trả thì người tìm đến nhà, lúc đấy sống làm sao đây