Câu chuyện của bạn mình thôi:
Đại loại là 2 người đến với nhau chỉ vì nghĩ 2 đứa cũng đã đến tuổi, đến lúc. Từ hẹn hò đến hôn nhân đều diễn ra chóng vánh. Cuộc sống ban đầu thì như mơ, ông bạn thì đúng chuẩn soái ca, cái gì cũng vợ. Mọi thứ trở nên tăm tối hơn từ khi có đứa con (chắc nhà nào cũng vậy). Soái ca cũng dần ít về nhà hơn, tan làm sớm cũng không về.
"Về nhà cứ phải nhìn mặt nhau mà sống, ngột ngạt lắm, hở tí là nó nói, làm xong hết việc nhà rồi cầm cái điện thoại cũng bị nói, thà tao đi 1 mạch từ sáng đến tối thì không bị hỏi, chứ đã về nhà rồi thì tối khó ra ngoài lắm. Mày đừng lấy vợ. Khổ"
Đỉnh điểm thì cậu chàng cũng bị tức nước vỡ bờ, nhảy lên thoi vợ đen mõm. Nhưng hỏi hối hận về cuộc hôn nhân này không thì nó cũng nói không. Chắc với nó, chỉ cần có một gia đình là được nên không nhiều tiêu chuẩn lắm, lừa lựa là vẫn sống được