Thôi thì vào chia sẻ với thớt, trông thớt cũng tội. Nhưng mà gửi đến thớt lời khuyên, là phải thật thành công. Đôi khi khó khăn, khổ cực, chịu đựng..là nguồn động lực ý chí vô cùng mãnh liệt giúp ta vượt qua số phận. Tôi ko nói suông cho thớt nghe đâu vì đây là chia sẻ về chính cuộc đời tôi, tệ hơn đời thớt là ông già từ mặt từ khi tôi chưa sinh ra. Nghe có vẻ vô lý nhưng rất thuyết phục, thằng đàn ông nào mà từ bỏ đứa con của mình khi nó chưa sinh ra là thể loại gì?? Nhưng đó là động lực cho tôi từ thuở bé cho đến khi nhận thức được, thì nó càng trở thành ý chí kiên cường khiến tôi nhất định phải vượt qua số phận mà ông trời đã trêu ngươi - khi mà mẹ tôi mất. Tôi về ở với Dì, là chị của mẹ thì vẫn là người đàn ông gia trưởng và nhỏ mọn là ông Dượng đối xử với tôi ko tốt. Sau tất cả tôi tự quyết tâm nốt cấp 3 sau đó tự lên kế hoạch, tự chuẩn bị và lên thành phố học rồi làm thêm sau đó nhờ tất cả kinh nghiệm và cố gắng quan hệ đã xin vào làm văn ở nơi gần như tốt nhất mà tôi muốn. Từ đó trở đi, tôi nhìn thấy được sự hối hận của những người đàn ông tồi tệ đó như thế nào và tự nhủ tôi sẽ ko ngừng cải thiện bản thân sống tốt và ko đi vào vết xe đổ của họ nữa, đừng bao giờ trông chờ vào người khác mà hãy tự bản thân cố gắng làm lấy mọi thứ. Thân gửi thớt, cố gắng lên!