khoicanyeu.1908
New Member
- Joined
- Oct 2, 2017
- Messages
- 432
- Reaction score
- 1
Đã từ rất lâu rồi mình không còn cảm nhận đc tình cảm với ông già, hình ảnh của ông trong mình hiện tại có khi còn thua cả người dưng nước lã. Vì người dưng nước lã chí ít vẫn có thể nói chuyện tâm tình, giãi bày tâm sự 1 cách bình thường được :go:.
Bản chất của ông thì không phải là người tồi nhưng ông thuộc kiểu người cục súc, cố chấp, bảo thủ và có phần gia trưởng, sĩ diện hảo. Cái gì cũng cho là mình đúng, biết hết và mưu trí hơn người.....đối với người ngoài thì sởi lởi nịnh nọt gần như muốn đội lên đầu còn với người trong nhà thì sồn sồn, cục cằn nhăn nhó....đụng chuyện gì máu sân cũng nổi lên đc, mặc dù có những chuyện rất nhỏ nhặt không đáng gì...nhưng lúc cục súc rồi thì nói rất hăng rất lớn tiếng, nói những lời rất khó nghe và nói dài nói dai nhưng càng nói lại càng lộ cái thiếu suy nghĩ udency:!
Từ bé mình đã có cuộc sống thiếu thốn so với bạn bè, ổng chưa bao giờ hỏi mình thích cái gì, chưa bao giờ có 1 món quà và mình cũng chưa bao giờ mở lời xin tiền ổng (Bố mình là người giữ tiền trong nhà). Thứ mình nhớ nhất về ổng chỉ là những trận đòn roi bầm cả đít ngày nhỏ, mà lí do thì mình cũng chả nhớ nổi. Là những lần mắng nhiếc cho sướng cái mồm, là những lần bắt dạ thưa lấy mình làm trò tiêu khiển cho những người bạn xa lạ. Rồi lớn dần cũng chả có định hướng gì cho mình để mình tự bơi giữa dòng đời, mà ngộ cái là mình muốn làm gì để đổi mới thì toàn cấm cản, bàn ra k cho làm rất nhiều lần làm cho mình cảm thấy nhục chí. Bản tính nhút nhát k dám dấn thân của mình cũng bắt đầu được sinh ra từ dây. Mình có cảm giác như chính bố mình kiềm hãm sự phát triển của mình :sosad:.
Có những lúc đi làm về mệt mỏi chỉ muốn chuyện trò cùng người thân thì 10 lần hết 10 lần, dù đã lựa lời để nói với bố thì kiểu gì cũng có chuyện để cãi nhau. Vì bố mình rất thích biến 1 cuộc trò chuyện chia sẽ thành 1 sàn đấu tranh luận, mà trong đó bố mình phải luôn auto win. Không thì chỉ kể về những "chiến công" thời trai trẻ của mình :sogood:. Thật sự từ bé tới lớn mình chả học hỏi được bài học nào từ bố, ngoài bài học cam chịu. Nên dần dà mình ít nói chuyện hơn, ông có hỏi gì cũng qua loa trả lời cho qua chuyện không khác gì nói chuyện xã giao với người lạ. Rồi dần dần chuyển thành vô cảm, ai làm gì bị gì thì cũng kệ hỏi thăm cho có lệ. Chắc cũng gần chục năm rồi dù ngày nào cũng đụng mặt nhưng 2 bố con không có nổi được 1 cuộc trò chuyện thâm tình đúng nghĩa udency:! Ngoài tính cách kì cục trên thì nói nào ngay bố mình không bị nhiễm phải thói cờ bạc, rượu chè hay trai gái, vũ phu....mình hiểu bản tính của ông là 1 người tốt....
Ai nói mình mất dạy hay bất hiếu gì cũng được nhưng có lẽ tuổi trẻ chưa trải sự đời nên mình cũng k hiểu được hết vấn đề. Nhưng càng lớn mình càng nhận ra rằng cũng như nhiều phụ huynh ở thế hệ trước, bố mình rất thiếu kĩ năng sống, kĩ năng làm bố mẹ. Thiếu mà còn k biết học hỏi trao dồi để đổi mới để bắt kịp theo thời đại thì chỉ còn biết áp đặt cho nó nhanh :sweat:! Thay vì vừa làm cha vừa làm bạn với con để dễ nắm bắt được tâm tư nguyện vọng thì đa phần chỉ muốn làm cha chứ không muốn làm bạn vì sợ ngang hàng phải lứa :stick:! Nhưng những người cha đâu nhận ra rằng mình đẻ ra nó, thì cũng là lần đầu mình làm bố. Xét ở 1 khía cạnh nào đó thì tuổi làm cha sẽ = với tuổi làm con và cái gì là lần đầu thì cũng mới lạ và đều cần phải học hỏi, trao dồi.....
Bản chất của ông thì không phải là người tồi nhưng ông thuộc kiểu người cục súc, cố chấp, bảo thủ và có phần gia trưởng, sĩ diện hảo. Cái gì cũng cho là mình đúng, biết hết và mưu trí hơn người.....đối với người ngoài thì sởi lởi nịnh nọt gần như muốn đội lên đầu còn với người trong nhà thì sồn sồn, cục cằn nhăn nhó....đụng chuyện gì máu sân cũng nổi lên đc, mặc dù có những chuyện rất nhỏ nhặt không đáng gì...nhưng lúc cục súc rồi thì nói rất hăng rất lớn tiếng, nói những lời rất khó nghe và nói dài nói dai nhưng càng nói lại càng lộ cái thiếu suy nghĩ udency:!
Từ bé mình đã có cuộc sống thiếu thốn so với bạn bè, ổng chưa bao giờ hỏi mình thích cái gì, chưa bao giờ có 1 món quà và mình cũng chưa bao giờ mở lời xin tiền ổng (Bố mình là người giữ tiền trong nhà). Thứ mình nhớ nhất về ổng chỉ là những trận đòn roi bầm cả đít ngày nhỏ, mà lí do thì mình cũng chả nhớ nổi. Là những lần mắng nhiếc cho sướng cái mồm, là những lần bắt dạ thưa lấy mình làm trò tiêu khiển cho những người bạn xa lạ. Rồi lớn dần cũng chả có định hướng gì cho mình để mình tự bơi giữa dòng đời, mà ngộ cái là mình muốn làm gì để đổi mới thì toàn cấm cản, bàn ra k cho làm rất nhiều lần làm cho mình cảm thấy nhục chí. Bản tính nhút nhát k dám dấn thân của mình cũng bắt đầu được sinh ra từ dây. Mình có cảm giác như chính bố mình kiềm hãm sự phát triển của mình :sosad:.
Có những lúc đi làm về mệt mỏi chỉ muốn chuyện trò cùng người thân thì 10 lần hết 10 lần, dù đã lựa lời để nói với bố thì kiểu gì cũng có chuyện để cãi nhau. Vì bố mình rất thích biến 1 cuộc trò chuyện chia sẽ thành 1 sàn đấu tranh luận, mà trong đó bố mình phải luôn auto win. Không thì chỉ kể về những "chiến công" thời trai trẻ của mình :sogood:. Thật sự từ bé tới lớn mình chả học hỏi được bài học nào từ bố, ngoài bài học cam chịu. Nên dần dà mình ít nói chuyện hơn, ông có hỏi gì cũng qua loa trả lời cho qua chuyện không khác gì nói chuyện xã giao với người lạ. Rồi dần dần chuyển thành vô cảm, ai làm gì bị gì thì cũng kệ hỏi thăm cho có lệ. Chắc cũng gần chục năm rồi dù ngày nào cũng đụng mặt nhưng 2 bố con không có nổi được 1 cuộc trò chuyện thâm tình đúng nghĩa udency:! Ngoài tính cách kì cục trên thì nói nào ngay bố mình không bị nhiễm phải thói cờ bạc, rượu chè hay trai gái, vũ phu....mình hiểu bản tính của ông là 1 người tốt....
Ai nói mình mất dạy hay bất hiếu gì cũng được nhưng có lẽ tuổi trẻ chưa trải sự đời nên mình cũng k hiểu được hết vấn đề. Nhưng càng lớn mình càng nhận ra rằng cũng như nhiều phụ huynh ở thế hệ trước, bố mình rất thiếu kĩ năng sống, kĩ năng làm bố mẹ. Thiếu mà còn k biết học hỏi trao dồi để đổi mới để bắt kịp theo thời đại thì chỉ còn biết áp đặt cho nó nhanh :sweat:! Thay vì vừa làm cha vừa làm bạn với con để dễ nắm bắt được tâm tư nguyện vọng thì đa phần chỉ muốn làm cha chứ không muốn làm bạn vì sợ ngang hàng phải lứa :stick:! Nhưng những người cha đâu nhận ra rằng mình đẻ ra nó, thì cũng là lần đầu mình làm bố. Xét ở 1 khía cạnh nào đó thì tuổi làm cha sẽ = với tuổi làm con và cái gì là lần đầu thì cũng mới lạ và đều cần phải học hỏi, trao dồi.....